KIẾP CON LAI - Trang 105

Thằng em trai tôi chạy theo bên cạnh, kéo tay tôi: "Anh Kiên, anh đi đâu
đó? Về nhà đi. Mẹ sẽ nổi giận nữa đó."
"Đừng theo tao, Jimmỵ Tao không sợ gì nữa hết." Tôi bảo nó.
"Anh định làm gì, anh định đi đâu?"
"Tìm con chó." Tôi đáp.
"Nó chết rồi. Em thấy thằng Tín quăng nó vào đống rác."
Tôi dừng lại chụp lấy vai Jimmy:
"Ở đâu? Đống rác nào?"
Nó chỉ vào một chỗ ở góc vườn, nơi có đống lá mục dượng tôi gom lại để
làm phân. Phía trên có một cây ổi thật lớn chỉa những cành đen khẳng khiu
lên nền trời. Đám giây leo phía sau đan kín thành một bờ tường che khuất
không cho ánh sáng lọt vào. Trong khung cảnh âm u đó, cây ổi trông có vẻ
như một hung thần chìa những cánh tay nhọn, những bàn chân không lồ
phủ lên mặt đất. Sự sợ hãi không làm tôi chùn bước. Phía sau thằng em tôi
nhảy lên khi nghe tiếng mẹ tôi gọi vọng ra từ trong nhà.
"Jimmy trở về đị" Tôi bảo nó. "Đừng vì tao mà bị đòn."
"Em không muốn về một mình." Nó nói. "Em ở lại đây với anh."
"Không nghe lời tao thì sẽ bị mẹ đánh đòn đó."
Jimmy cắn môi suy nghĩ nhưng rồi vẫn ở lại với tôi. Tôi đi sâu vào trong
vườn. Từ chỗ tôi đứng, có thể trông thấy bóng mẹ tôi hiện lên sau khung
cửa sổ. Mẹ tôi có vẻ như không muốn bắt chúng tôi trở vào nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.