KIẾP CON LAI - Trang 198

Kiên Nguyễn

Kiếp Con Lai

Dịch giả: Nguyễn Cao Nguyên

Chương 33

Người đàn ông có sẹo trên mặt liếc nhìn cây súng trong tay Cần cha:
"Ông dám bắn! Tụi công an nghe tiếng súng sẽ tới đây ngaỵ"
Cần cha nhổ toẹt một bãi nước miếng xuống đất: "Không tin hả, muốn thử
không? Trời mưa lớn thế này, ai nghe gì được."
"Không cần thử." Người thợ rừng nói. "Xin các ông tin tôi. Chúng tôi muốn
đưa các ông ra bờ biển vì chỉ có chúng tôi mới biết cách làm cho cái máy
tàu cổ lổ của chúng tôi nổ thôi."
"Tại sao tôi phải tin ông?" Cần cha hỏi.
"Ông có súng trong tay, muốn gì cứ nói, xin đừng làm hại anh em chúng
tôi."
Cần cha gật đầu. "Được rồi, tôi dẫn hai người các ông theo, những người
khác ở lại trên đảo. Khi chúng tôi tới Nha Trang an toàn thì hai người đi với
chúng tôi sẽ trở lại đón các ông."
Người mặt có sẹo chỉ vào mình và anh mặc áo sọc đỏ: "Vậy thì lấy hai đứa
tôi. Chúng tôi biết đường đị"
Cần cha quay sang Vân và tôi, ra lệnh: "Lục đồ đạt của chúng tìm mấy sợi
giây thừng, cột từng cặp một đâu lưng lại với nhau. Nhớ nhét miệng chúng
lại."
Cần con giúp chúng tôi đặt hai người thợ rừng ngồi đâu lưng lại với nhau,
một tên vẫn còn bất tỉnh. Máu từ vết thương trên đầu anh ta nhỏ từng giọt
thành một đường dài trên mặt đất. Chúng tôi cột chặt cổ tay và chân họ.
Một vài giọt máu của người thợ rừng nhỏ trên tay tôi. Tôi hoảng hốt chùi
vội đi.
Vẫn giữ hai tay giơ cao khỏi đầu, người thợ rừng mặt sẹo hỏi: "Xin cho biết
có bao nhiêu người tất cả?"
Cần cha làm ngơ không đáp.
*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.