Có quá nhiều những ý tưởng trái nghịch đua nhau chạy qua đầu. Những kỷ
niệm đầu tiên về thời tuổi nhỏ, những năm khốn khổ sau khi Sài Gòn sụp
đổ, những cố gắng vô vọng để rời khỏi nước. Từ cửa sổ phòng học trong
ngôi nhà ở SoHo, nơi hiện tôi đang cư ngụ, thánh đường Old St. Patrick s
trở thành một người bạn thân thiết. Ở đâu đó trên nóc nhà thờ, tiếng chuông
đổ theo những giờ đã định trước, ngân nga len lỏi vào mọi ngỏ ngách trong
tâm hồn khiến tâm trí không thể nào tập trung được.
Một đêm đang ngồi trước máy, một việc kỳ lạ đã xảy ra. Trong cái tỉnh lặng
của căn phòng, thế giới chung quanh tôi dường như đang biến mất dần, thời
gian cũng không còn nữa. Như con nhộng đang chuyển mình thành bướm,
đồ đạc chung quanh tôi đều biến dạng. Tường vách từ từ biến mất nhường
chỗ cho tiếng ồn ào, nhộn nhịp trên đường phố. Dưới chân tôi, sàn nhà
bằng gỗ biến thành mặt đường đang bốc cháy. Bóng đèn biến thành mặt
trời. Và tiếng chuông nhà thờ từ bên ngoài vọng vào nghe như những tiếng
nổ, dội vào tai tôi như tiếng đạn, tiếng bom quen thuộc. Tôi ngó quanh
phòng, và như một giấc mơ, tôi đang đứng ở một góc đường Sài Gòn, nhìn
thấy khuôn mặt một em bé trai giữa những khuôn mặt của nhiều người
khác trong quá khứ của tôi. Tôi chợt nhận ra đang nhìn thấy chính mình.
Qua đôi mắt của cậu bé này, những sự kiện trong đời tôi dần dần hiện ra.
Tôi bắt đầu viết.
Thoạt đầu, ý định viết quyển sách này hoàn toàn có tính cách cá nhân. Tôi
chỉ muốn tự làm lành những vết thương. Nhưng, càng viết, tôi càng suy
nghĩ về những trẻ em lai tôi đã từng gặp. Tôi nhớ tới những cảnh sống lầm
than, buồn thảm mà chính tôi đã từng chứng kiến và nghe kể lại trong
những năm tuổi nhỏ. Quyển hồi ký của tôi có lẽ đã thuật lại một cuộc đời
tối đen thê thảm, nhưng chắc chắn không phải là một trường hợp duy nhất.
Có hơn năm chục ngàn trẻ em hai giòng máu Mỹ-Việt khác có chung một
hoàn cảnh như tôi, hoặc tệ hơn. Chuyện đời của các em là những chuyện
đời bị khinh rẻ, hành hạ, ruồng bỏ, phấn đấu và cuối cùng, may mắn thì
sống sót. Tôi tiếp tục viết, hy vọng rằng tuổi thơ của những nạn nhân vô tội
này cuối cùng sẽ được nhỏ nước mắt khóc thương, những bí mật bị chôn
vùi cuối cùng sẽ được khai quật dậy.