KIẾP NẠN NGƯỜI SÓI - Trang 240

Vương Thành rốt cuộc sao rồi? Nước mắt tuôn trào khỏi khóe mắt Văn

Kỳ.

Vương Thành cả đêm không chợp mắt, thông qua người đàn ông cao lớn,

anh biết Âu Dương Đình đã bị hại.

Tuy người phụ nữ điên đó không phải mẹ ruột của anh, thế nhưng chỉ

cần nghĩ tới người đã hại chết Từ Á Long vào mười tám năm trước, anh lại
nhớ tới Văn Kỳ. Anh thực sự không thể tiếp nhận nổi sự thật, Từ Á Long
đã bị Văn Kiện hại chết.

Chỉ cần nhắm mắt, anh lại nghĩ tới cảnh tượng Từ Á Long nằm trên bàn

phẫu thuật, hai mắt trợn lên, lẩm nhẩm trong bi phẫn “Con nhất định phải
báo thù cho cha! Con nhất định phải báo thù cho cha.” Rồi khuôn mặt đó
biến mất, đổi thành một gương mặt khác, là của người phụ nữ có tên Âu
Dương Đình. Bà mỉm cười ngốc nghếch “Biến dị rồi! Tất cả đã biến dị rồi.”
Rất nhanh sau đó, khuôn mặt của Âu Dương Đình biến thành khuôn mặt
một con quái vật, hai mắt đỏ rực, đôi tai nhọn, hàm răng sói nhe ra, tứ chi
mọc đầy lông trắng.

Vương Thành choàng tỉnh, lết thân thể mệt mỏi, đứng trước tấm gương

lớn trong phòng tắm, đầu tóc rối bời như tổ chim, râu ria lún phún mọc đầy
cằm. Anh mở vòi nước trong phòng tắm, không ngừng vã nước lạnh lên
mặt. Anh lại nhớ tới cái chết của cha mình Từ Á Long. Tất cả mọi thứ ập
đến quá bất ngờ, thực khiến anh khó lòng tiếp nhận. Khuôn mặt trước
gương hai mắt đỏ ngầu, nhăn nhúm.

Vương Thành từ từ ngồi bệt xuống, hai tay ôm lấy khuôn mặt, để mặc

cho nước lạnh không ngừng xối lên cơ thể. Hai mắt anh lúc này chất chứa
đầy lửa hận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.