KIẾP NÀO TA CŨNG TÌM THẤY NHAU - Trang 141

Elizabeth cảm thấy mình đang bị theo dõi, nhưng điều này cũng thường xảy

ra với cô. Cô cố tập trung vào việc đọc sách. Rất khó khăn để giữ tập trung, sau
khi tất cả các kế hoạch đột ngột bị thay đổi, nhưng kinh nghiệm tham gia khóa
thiền đã giúp cô đôi chút. Cô đã có thể gạt bỏ mọi suy nghĩ ra khỏi đầu và chỉ tập
trung vào cuốn sách.

Cảm giác bị theo dõi vẫn bám theo dai dẳng. Cô nhìn lên và nhận thấy anh

đang nhìn mình. Cô khẽ nhíu mày rồi mỉm cười khi nhận ra đó là người mình đã
gặp trong phút chốc tại phòng chờ ngày hôm đó. Dựa vào bản năng, cô biết người
đàn ông này không có gì nguy hiểm. Nhưng làm thế nào cô biết được điều đó?

Cô nhìn anh thêm một lúc nữa, sau đó quay trở lại với cuốn sách trong tay

mình, giờ thì cô hoàn toàn không thể tập trung vào các trang sách được nữa. Trái
tim cô bắt đầu đập nhanh hơn, hơi thở cũng trở nên dồn dập. Cô biết, không chút
nghi ngờ, anh đang bị cô hấp dẫn và không sớm thì muộn anh cũng sẽ tiếp cận
cô.

Cô có thể cảm nhận được Pedro đang đến gần. Anh tự giới thiệu, và họ bắt

đầu nói chuyện. Sức hấp dẫn đến từ cả hai phía, ngay lập tức, và rất mạnh mẽ.
Chỉ trong vòng vài phút, Pedro đề nghị đổi chỗ để họ có thể ngồi cạnh nhau.

Trước khi chiếc máy bay cất cánh rời khỏi mặt đất, họ đã không còn là

những người chỉ quen biết sơ qua nữa. Pedro dường như rất thân quen với cô. Cô
biết rõ anh sẽ di chuyển như thế nào, sẽ nói những gì. Elizabeth đã rất tin vào tâm
linh khi cô còn nhỏ. Các giá trị và niềm tin do được nuôi dưỡng ở miền Trung
Tây bảo thủ đã chôn trực giác nhạy bén của cô dưới lòng đất, nhưng giờ thì mọi
ăng-ten của cô đều đang ở trạng thái tập trung hết mức.

Pedro không thể rời mắt khỏi gương mặt của Elizabeth. Từ trước tới nay anh

chưa từng bị đôi mắt của ai đó thu hút nhiều đến vậy. Ánh mắt của cô sáng ngời
và sâu thẳm. Đôi mắt có màu xanh da trời với một đường tròn màu lam sẫm bao
quanh, như nhãn chìm Pedro vào biển khơi xanh thẳm với những hòn đảo trôi nổi
màu xanh lục.

Trong tâm trí mình, anh lại một lần nữa nghe thấy những lời của người phụ

nữ thống khổ mặc váy trắng thường xuất hiện liên tục trong những giấc mơ.

“Hãy nắm lấy tay cô ấy... Đưa tay về phía cô ấy.”
Anh do dự. Anh muốn nắm tay cô. Nhưng chưa được, anh thầm nghĩ, mình

với cô ấy gần như chưa quen biết nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.