KIẾP NÀO TA CŨNG TÌM THẤY NHAU - Trang 89

Ireland đã mất năm 1932 vì biến chứng sau khi sinh đứa con thứ tám. Con của
Mary Sutton đã xác nhận rất nhiều ký ức vô cùng chi tiết của Jenny. Họ dường
như bị thuyết phục rằng Jenny thực sự là Mary, người mẹ “đã chết” của họ.

Và tôi đang theo dõi cuộc hội ngộ của họ, trong căn phòng màu xanh lá cây

của chương trình Donahue.

Tâm trí tôi chuyển động và tôi như đang thấy phần đầu tiên của một chương

trình truyền hình cũ có tên là Ben Casey. Đây là một chương trình về y học vào
cuối những năm 1oso, đầu những năm 1o6o. Mẹ tôi, bằng sự tinh tế của mình, đã
khuyến khích tôi xem chương trình này, điều này đã ảnh hưởng rất nhiều đến
quyết định lựa chọn theo đuổi sự nghiệp y dược của tôi sau đó.

Chương trình Ben Casey luôn bắt đầu với những hình tượng phổ quát. Vị cố

vấn giải phẫu thần kinh học đã luống tuổi của tiến sỹ Ben Casey nói qua điện
thoại, “Đàn ông... Đàn bà... Sinh... Tử... Vô tận” Hoặc một cái gì đó tương tự.
Những bí ẩn phổ quát, những câu đố không lời giải. Ngồi trong căn phòng màu
xanh lá cây theo dõi “Donahue” với tư cách là một chuyên gia về tiền kiếp, tôi đã
nhận được những câu trả lời mà ngày ấy chàng trai trẻ Ben Casey và tất cả những
người khác đau đầu tìm kiếm.

Đàn ông? Đàn bà? Trong suốt những kiếp sống của mình, chúng ta thay đối

giới tính, tôn giáo và chủng tộc để học hỏi về mọi mặt. Nơi đây là trường học của
tất cả chúng ta. Sinh? Nếu không bao giờ thực sự chết đi, chúng ta cũng sẽ không
bao giờ thực sự được sinh ra. Tất cả chúng ta đều bất tử, thiêng liêng và không
thể bị hủy diệt. Cái chết chỉ giống như đi qua cánh cửa để vào một căn phòng
khác. Chúng ta liên tục quay trở lại để học một số bài học, hoặc những đặc điểm,
chẳng hạn như tình yêu... lòng vị tha... sự thấu hiểu... tính kiên nhẫn... sự hiểu
biết... bất bạo động... Chúng ta cũng phải học từ bỏ một số thứ, chẳng hạn như
nỗi sợ hãi... sự nóng giận... lòng tham... sự thù ghét... tính kiêu ngạo... cái tôi...
những hệ quả của lối tư duy cũ. Sau đó, chúng ta có thể tốt nghiệp và rời khỏi
ngôi trường này. Chúng ta có vô vàn thời gian trên thế giới này để học hỏi và từ
bỏ những điều đó. Chúng ta là bất tử; chúng ta là vô hạn; chúng ta có bản chất
của Thượng đế.

Khi tôi nhìn Jenny và những người con già nua của cô, thậm chí còn có

nhiều điều khác nữa nảy sinh trong đầu tôi.

“Gieo nhân nào, gặt quả ấy.” Khái niệm về nghiệp được truyền tải rõ ràng

từng chữ trong tất cả các tôn giáo lớn. Một tri thức cổ. Chúng ta chịu trách nhiệm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.