KIẾP NÀY EM TỪNG CÓ ANH - Trang 173

“Lúc nào có thời gian rảnh cùng nhau ăn cơm nhé?” Anh ta hỏi tôi.

“Tối nay đi.”

Lúc ăn cơm, Trần Định Lương nói. “Hai mắt cô sưng lắm.”

“Thật sao? Cuộc hành trình trẻ trung mười tám tiếng đồng hồ của anh thế

nào? Vui chứ?”

“Cô nên đến đó một chuyến thử xem sao đi.”

“Tôi trẻ hơn anh, không cần phải đi tìm sự trẻ trung ở nơi ấy.”

“Mà cũng đúng, nếu đi chắc cô cũng sẽ chọn Polynesia.”

Có lẽ không bao giờ tôi đi Cherbourg, đi một mình thì có gì thú vị đâu

chứ.

Trần Định Lương đưa cho tôi một hộp giấy. “Quà sinh nhật tặng cô này.”

“Quà sinh nhật sao?” Tôi ngạc nhiên.

“Cô mở ra xem sao.”

Tôi mở hộp quà, thấy một bộ váy nhung màu đen. Chiếc váy đó hở lưng,

phía sau là một chiếc nơ thắt bướm, dây quai của váy được tạo từ những hạt
đá rất đẹp. Tôi quá ngạc nhiên, đây chính là mẫu mà tôi thiết kế, lần trước
trong buổi học thiết kế tôi từng vẽ một mẫu y như vậy, nhưng hình như tôi
đã vo viên vứt nó đi rồi.

“Nhìn chiếc váy này quen quen.” Tôi nói.

“Đương nhiên rồi, là mẫu do cô thiết kế đấy.” Trần Định Lương nói.

“Quả nhiên chính là mẫu thiết kế của tôi, anh xem trộm hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.