KIẾP NGƯỜI - Trang 424

Ngày hôm trước, anh đã mua một hộp dụng cụ cần thiết, và bây giờ anh

nhận một cái tủ có khóa. Anh nhìn anh chàng cùng đi với mình vào phòng
giải phẫu, thấy mặt anh chàng tái.

- Cậu thấy trong người khó chịu phải không? - Philip hỏi hắn.

- Xưa nay tôi chưa thấy người chết bao giờ.

Họ đi dọc hành lang ra tới cổng trường. Philip nhớ đến Fanny Price.

Nàng là người chết anh trông thấy lần đầu từ trước đến giờ, và anh nhớ
chuyện đó đã làm anh xúc động lạ lùng. Có một khoảng cách không thể đo
được giữa những người còn sống với những người đã chết; dường như họ
không cùng một chủng loại. Thật là kỳ quặc phải nghĩ rằng chỉ vừa mới đây
thôi họ còn nói năng, vận động, còn ăn uống, cười đùa. Ở những xác chết
có một cái gì khủng khiếp và người ta có thể hình dung họ sẽ gây ảnh
hưởng xấu đến những người còn sống.

- Anh thấy thế nào, ta đi ăn tí chút nhé? - Anh bạn mới nói với Philip.

Họ xuống tầng hầm nơi cơ một phòng tối trang bị như một quán ăn, ở

đây sinh viên có thể ăn một chế độ như nhau như ở cửa hang bánh mì sấy.
Trong khi ăn (Philip ăn một bánh nướng phết bơ và một cốc sô cô la) anh
biết được bạn mình tên là Dunsford. Y là một chàng trai có sắc mặt tươi
tắn, cặp mắt xanh dịu dàng, tóc đen lượn song, tay chân to, cử chỉ nói năng
từ tốn. Anh chàng ở Clifton đến.

- Anh có theo học lớp ghép kết hợp không? - Anh ta hỏi Philip.

- Có, tôi muốn có đủ trình độ chuyên môn càng sớm càng tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.