KIẾP NGƯỜI - Trang 474

- Em cũng có mến tôi tí chút chứ, phải không? - anh hỏi.

- Ừ, giả sử tôi không mến anh thì tôi đã chẳng ngồi ở đây đúng không

nào? Anh đúng là con người quân tử. Phải công nhận như vậy.

Ăn xong hai người uống cà phê. Philip hút một điếu xì gà ba xu, vứt bỏ

cả nguyên tắc tiết kiệm.

- Em không thể hình dung nổi tôi vui như thế nào đâu, khi được ngồi đối

diện với em và ngắm nhìn em như thế này, tôi mỏi mòn khao khát em. Tôi
ốm đau vì nhớ em.

Mildred hơi đỏ mặt, mỉm cười. Lúc đó nàng không bị đau đớn do chứng

khó tiêu thường xuất hiện ngay sau bữa ăn. Nàng thấy có thiện cảm hơn
bao giờ hết với Philip. Nhìn thấy vẻ âu yếm khác thường trong mắt nàng,
lòng anh tràn trề hạnh phúc. Theo bản năng, anh hiểu rằng tự nộp mình vào
tay nàng là điên rồ; anh chỉ còn một lối thoát duy nhất là đối xử với nàng
một cách hờ hững, không cho nàng thấy được những tình cảm không chế
ngự được đang sôi sục trong lòng anh; tất nhiên nàng chỉ lợi dụng tính nhu
ngược của anh. Nhưng giờ đây, anh không thể khôn ngoan: anh kể lể với
nàng mọi nổi lo âu khắc khoải anh đã chịu đựng những ngày xa nàng, anh
kể nàng nghe cuộc đấu tranh với bản thân, anh đã cố gắng thế nào để chế
ngự những tình cảm đắm say và tưởng đã thành công nhưng cuối cùng anh
đã phát hiện rằng tình cảm đó lại càng mãnh liệt hơn bao giờ hết. Thực tế
anh biết anh chẳng bao giờ muốn chế ngự nó. Anh yêu nàng bao nhiêu, khổ
đau nào có quản gì. Anh thổ lộ trần trụi lòng mình. Anh kiêu hãnh phơi bày
với nàng tất cả mọi yếu đuối của mình.

Không gì làm anh vui thích hơn là cứ ngồi trong quán tồi tàn mà ấm

cúng này, nhưng anh biết rằng Mildred lại thích xem hát, vốn là con người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.