KIẾP SAU - Trang 87

khoác trên ghế và bước theo anh .Ra đến vỉa hè , cô kéo cánh tay anh
lại .

-Anh đừng quá sốt ruột như thế , vẻ mặt đó không thích hợp với

anh chút nào .Tôi sẽ thay đổi kế hoạch , đêm nay tôi ở lại Luân Đôn
.Vì trời tối, chúng ta sẽ không thể nói chuyện thời tiết , hơn nữa tôi
đã biết trước thời tiết cuối tuần này ra sao rồi , mưa thứ bảy , nắng
chủ nhật , hoặc là ngược lại , ở đây thì không bao giờ có thể biết
chính xác được !

Họ bước vào quán cà phê .Cả buổi chiều, cô giao phòng tranh

cho anh và để anh làm việc một mình .

Jonathan cứ quay vòng vòng, Peter gọi anh khoảng năm giờ

chiều .

- Thế nào rồi ? Cậu ta hỏi giọng sốt ruột .
- Chẳng thế nào cả, Jonathan gắt gỏng trả lời .
- Chẳng thế nào là thế nào ?
- Là như thế ! Tớ chẳng thể làm gì hơn được .
- Khỉ gió !- Dù sao đi nữa , tớ cũng đồng ý với cậu .
- Thế nghĩa là chúng ta đi toi rồi ,Peter lầm bầm .
- Chưa chắc , ai mà biết trước , nhỡ đâu chúng ta vẫn chưa hẳn

tuyệt vọng , tin mừng có thể vẫn còn đó thì sao .

- Đó là trực giác của cậu hay cậu hy vọng thế ? Peter hỏi .
- Có thể cả hai , Jonathan rụt rè thú nhận .
- Đúng như tớ lo sợ , tớ chờ điện thoại của cậu đấy nhé ! Peter kết

thúc và bỏ máy .

Anh chàng Frank điềm tĩnh ghé qua phòng tranh vào cuối buổi

chiều để đóng cửa .Clara có việc bận , cô hẹn gặp Jonathan ở địa chỉ
ghi vội trên một mẩu giấy do ngưỡi cộng sự trẻ tuổi của cô chuyển
cho anh .

Khi quay về khách sạn, Jonathan không nhận được tin nhắn trả

lời nào cho bức thư anh gửi Anna . Thay quần áo xong , anh lại bấm
số Bonston một lần nữa .Vẫn là tiếng nói của chính anh vang lên
trong mắy nhắn . Anh thở dài và bỏ máy mà không nhắn lại gì .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.