KIỀU THIẾP - Trang 106

không nhạt giải thích.

"Trùng?" Lâm Nguyên không dám tin vào lỗ tai của mình: "Như thế

thì cũng quá kinh tởm đi."

Chi Chi phát nhẹ vào tay Lâm Nguyên: "Đừng nói như vậy."

Nhỡ đâu bị nghe thấy thì làm thế nào?

"Chẳng qua đây chỉ là lời đồn đại, chưa chắc đã là thật." Hướng Thanh

Sư nhìn về phía nữ tử ở trên đài: "Nhưng kỳ quái chính là, tại sao nhảy vũ
điệu hiến tế mà lại để cổ đan ở đó?"

Lâm Nguyên nghe nói có thể thu hút sâu bọ thì ngay lập tức không

muốn xem nữa, kéo Chi Chi và Hướng Thanh Sư đi đến những chỗ khác.

Lúc đi tới bờ sông, Lâm Nguyên nói muốn thả đèn hoa sen, Hướng

Thanh Sư liền bỏ tiền ra mua ba chiếc.

Thời điểm Lâm Nguyên và Hướng Thanh Sư dùng bút viết ra tâm

nguyện của mình, Chi Chi có chút lúng túng, bởi vì nàng không biết chữ,
càng không biết phải viết thế nào.

Nàng chỉ biết mỗi tên của mình thôi, những chữ khác thì nàng chỉ có

thể nhận biết là chữ xấu hay chữ đẹp.

Sau khi viết xong, Hướng Thanh Sư quay sang nhìn Chi Chi bằng ánh

mắt bình tĩnh: "Cô nương muốn viết cái gì, ta viết giúp cô nương."

"Ồ, vậy viết "Bình An Hạnh Phúc" (*) đi." Chi Chi không nghĩ ra

được lời nào hay hơn, chỉ cảm thấy cứ luôn bình an vui vẻ là tốt rồi.

(*) Nguyên gốc là Hỉ Nhạc Trường An, Bê chuyển qua từ kia cho

thuần Việt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.