KIỀU THIẾP - Trang 546

Ban đầu Diêu Dục hơi ngạc nhiên, sau đó khuôn mặt tuấn tú cố nhịn

cười.

Đôi mắt hắn cong cong, giống như vầng trăng khuyết: "Vậy Tiểu

Nguyên có thể vẽ cho tỷ tỷ của đệ xem."

"Thôi, đệ không biết vẽ tranh." Lâm Nguyên xua tay.

"Thế thì Tiểu Nguyên cứ viết thư đi, chắc là bên người Chi Chi cô

nương có nha hoàn biết chữ, chẳng qua có một số lời Tiểu Nguyên không
thể viết vào trong thư."

Nghe được câu này, Lâm Nguyên một lần nữa trở nên hưng phấn.

***

Nhìn theo bóng Lâm Nguyên đi vào cửa, Diêu Dục xoay người rời đi.

Diêu Tứ thấy thiếu gia nhà mình trở lại thì vội vàng xua tay.

Quãng đường Diêu Dục đi qua nhận được không ít ánh mắt đưa tình,

nhưng hắn căn bản không buồn để ý, trực tiếp lên xe ngựa.

"Trở về phủ."

"Vâng, thiếu gia."

***

Khi Chi Chi nhận được thư đã là mấy ngày sau, Thải Linh cầm thư

bước vào: "Ngũ di nương, đây là thư mà nô tài gác cổng đưa tới."

"Thư? Cho ta sao?"

Thải Linh đưa thư cho Chi Chi: "Hình như là người nhà của người gửi

tới."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.