KIỀU THIẾP - Trang 898

Bà nhìn trộm qua cửa sổ, chỉ cảm thấy hoàng cung thật là lớn, nhưng

bà vẫn yêu thảo nguyên của bà hơn.

Khi còn trẻ bà khuấy đảo lục cung, hưởng không ít vinh hoa phú quý,

châu báu trong thiên hạ bà muốn bao nhiêu liền có bấy nhiêu.

Thục quý phi đi tới bên người Bùi Tín Phương, máu ở khoé miệng

chảy ra càng lúc càng nhiều, bà nở nụ cười trầm thấp.

"Tín Phương, con yên tâm, mẫu phi sẽ không làm con khó xử." Bà đưa

tay choàng lên bả vai Bùi Tín Phương, từ đằng sau ôm lấy nhi tử của mình,
giống như cái ôm bà đã dành cho hắn khi còn thơ bé.

"Đừng hận mẫu phi, hôm ấy..." Thục quý phi cất giọng run run: "Hôm

ấy mẫu phi không biết con ở dưới gầm giường."

Bàn tay Bùi Tín Phương từ từ nắm chặt.

"Mẫu phi rất vui vì con đã tìm được nữ nhân mà mình yêu, mẫu phi

biết mẫu phi đã làm sai quá nhiều. Nhưng Tín Phương, con yêu nàng, vậy
liệu nàng có thực sự yêu con hay không?"

***

Bùi Tín Phương rời khỏi cung.

Khi hắn chạy tới ngoại ô kinh thành thì trời đã tảng sáng.

Hắn đẩy cửa bước vào phòng, nữ nhân trên giường đang ngủ say,

gương mặt yên bình của nàng giống như tất cả những chuyện phiền lòng
trên đời này đều không thể ảnh hưởng đến nàng.

***

"Ta đã giết rất nhiều người."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.