KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 300

Ackroyd bước vào góc phòng và lôi điện thoại ra. Sau cuộc nói

chuyện ngắn, ông ta quay lại. “Rất tiếc phải báo cáo, nhà nghiên cứu
trưởng của chúng tôi chưa bao giờ nghe thấy chuyện động đất do nổ bom
gây ra cả. Cô ấy sẽ hỏi trụ sở ở London và các văn phòng khác của chúng
tôi khi họ mở cửa. Ý tưởng lúc đầu của tôi là việc này khó có khả năng.”

Rhyme để ý thấy Sachs đang mở túi. Cô lấy ra một cái danh thiếp, đọc

số điện thoại và gọi đi.

Trong lúc chờ kết nối, cô nói với cả phòng, “Don McEllis, thanh tra

viên khai mỏ của tiểu bang.”

Một giọng nói trả lời, “Chào Amelia. Cô thấy sao rồi?”
“Ổn,” cô nói cụt lủn. “Nghe này, anh đang nói chuyện trên loa ngoài

cùng với Lincoln Rhyme, cố vấn của NYPD, và vài người khác.”

“Ồ vâng.”
“Dan, tôi là Lincoln.”
“Don,” Sachs sửa lại.

“Chúng tôi cần biết liệu một người có thể gây ra động đất bằng các vụ

nổ hay không.”

Có một khoảng lặng. “Anh nghĩ những vụ động đất vài ngày qua

không phải là do thiên nhiên ư?”

“Chúng tôi không chắc. Liệu chất nổ có thể gây ra động đất không?”

“Về lí thuyết là có, nhưng anh cần một thiết bị hạt nhân, ở đúng nơi,

với đúng hàm lượng. Nếu thiếu các thứ đó thì không thể.”

“C4 không thể làm được sao? Anh biết C4 chứ?”
“Chất nổ nhiệt dẻo, chắc chắn rồi. Nhưng không, đó là chuyện bất khả

thi. Kể cả một hai tấn đặt ở đúng chỗ khe nứt cũng không thể. Động đất
không hoạt động như vậy. Nhưng…”

Im lặng.
“A lô?” Rhyme hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.