Trong nghệ thuật nấu ăn, có nghĩa là châm lửa đốt trực tiếp món ăn trong
rượu mạnh
Lúc này, Rostov lại nghĩ đến kuritsa cảnh sát tóc đỏ. Một ảo tưởng
bừng lên trong đầu hắn: cô gái là một nữ cao bồi. Vladimir Rostov vô tình
lại rất yêu thích các tiểu thuyết về miền Viễn tây của Louis L’Amour. Hắn
nghĩ chúng là những viên đá quý được chế tác tuyệt hảo, là những câu
chuyện phiêu lưu cho bạn thoáng hiểu biết về cuộc sống của thời đại ấy.
Nước Nga thì có người Cossack, và người Tartar từ Mông Cổ. Nhưng
chẳng có gì lãng mạn ở những tên cướp say xỉn và bọn cưỡng hiếp ấy cả.
Miền Viễn Tây của Mỹ thì… à, đó là thời đại của những anh hùng! Hắn sở
hữu toàn bộ các tập phim của Sergio Leone. Cả phim của John Ford do
John Wayne đóng nữa. Và không có bộ phim miền Tây nào hay hơn The
Wild Bunch của Sam Peckingpah.
Đôi nghĩ hắn mơ được sống ở thời ấy. Người Đức ở Mexico. Người
Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha ở Trung và Nam Mỹ. Người Pháp ở Canada
và Caribe.
Hẳn phải có vài người Nga ở Tân thế giới trong thế kỷ mười chín chứ.
Ồ, hắn thèm được là một trong số họ biết bao nhiêu.
Với khẩu súng lục và con ngựa của mình. Và tất nhiên cả rượu whisky
ngô nữa.
Và lũ điếm.
Ý nghĩ của hắn lại trở về với nữ cao bồi kuritsa, cô gái có mái tóc đỏ
và viên kim cương xanh trên ngón tay trắng ngần.
Kim cương xanh của hắn, ngón tay trắng ngần của hắn.
Hắn rẽ ở góc phố và đi chậm lại. Vladimir Rostov cảm thấy tự hào với
bản thân vì đã khôn ngoan hơn nữ cao bồi cảnh sát kia.
Bởi vì hắn biết Vimal Lahori đang đi đâu.
Kế hoạch dự phòng của hắn.