KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 337

đến Vegata làm Ununoctium. Cô đã tự làm ra nó, với cảm hứng từ một
bảng tương tự thấy trên mạng. Adeela thấy buồn cười khi nghĩ lại trận
chiến giữa cô với mẹ về việc treo các tấm poster khác trên tường của cô hồi
học trung học: các ban nhạc nam. Cô chẳng có chút hứng thú nào với
những anh chàng trong ảnh cũng chưa từng nghe nhạc của họ. Cô làm việc
đó chẳng qua là để phản kháng.

Mình mới trưởng thành làm sao chứ, giờ cô nghĩ lại.

Cô lôi cuốn sổ séc từ một tập tài liệu ra và ngồi lại một lúc. Adeela có

một tài khoản ngân hàng tương đối khá. Cô đã làm khá nhiều việc kể từ hồi
trung học và dù trường y đắt đến chảy máu mắt, cô đã nhận được khoản
vay cho sinh viên để trang trải phần lớn học phí (hạn thanh toán vẫn còn
cách vài năm nữa). Cô nhìn vào số dư. Một tiếng thở dài. Cô viết cho
Vimal một tờ séc hai ngàn đô la.

Cô xé nó ra; tiếng động ấy dường như rất kỳ lạ và đáng ngại, giống

trong phòng mổ. Cô nghĩ về vết thương của Vimal và việc cậu từ chối đi
khám.

Thêm một tiếng thở dài nữa.

Cô đi xuống cầu thang vào bếp, định quay ra cửa sau thì nghe thấy

một tiếng kịch quen thuộc.

Cửa trước đang mở.
Ôi không! Mẹ cô chắc vừa về sớm. Nhưng sao lại là cửa trước? Đáng

lẽ bà phải đỗ xe trong ngõ ở bên cạnh gara chứ.

Adeela ra ngưỡng cửa để nhìn lén qua góc nhà vào phòng khách. Cô

đông cứng người và khẽ thở dốc.

Một gã đàn ông mặc áo choàng đen và đeo mặt nạ trượt tuyết, tay phải

lăm lăm con dao rọc giấy đang nhìn quanh. Hắn đã trông thấy Taalia và
đang lặng lẽ tiến đến sau lưng con bé.

Không, không, không!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.