Cô giới thiệu anh với Pulaski, anh này hỏi, “Làm thế nào các anh phát
hiện ra nó?”
“Cảnh sát tuần tra trông thấy cái xe ở đây và cho chạy biển số. Đã có
một bản tin trên toàn khu vực này sau khi các anh phát hiện ra ông ta đứng
sau những vụ động đất và giết người ngày thứ Bảy và Chủ nhật.”
“Nhận diện chính xác chứ? Đó là Shapiro à?”
“Ừ. Một trong những người ở đội tác chiến của chúng tôi đã xuống tận
nơi. Kiểm tra tại chỗ. Đúng là ông ta. Dấu vân tay vẫn còn lưu trong hồ sơ
sau một lần bị bắt tại cuộc biểu tình phản đối mấy năm trước. Điên thật đấy,
lại còn giả cả động đất.”
Cô hỏi, “Vậy hiện trường trông như thế nào?”
“Không có gì ám chỉ nguyên nhân khác ngoài tự tử. Không nhân
chứng. Và ông ta lái xe lên đây từ thành phố nên không qua trạm thu phí
nào.”
Tất cả cầu và đường hầm đi vào New Jersey đều được miễn phí.
Không có đoạn video nào ở trạm phí ghi lại cảnh có ai đó khác lái xe của
Shapiro, chẳng hạn như trong lúc nhét ông ta vào cốp. Tất nhiên việc ấy
cũng khó xảy ra. Không một ai có động cơ giết ông ta - cô cho là chỉ trừ có
Nghi phạm 47, nếu hắn quyết định giữ những viên kim cương cho riêng
mình. Nhưng kể cả khi ấy, tại sao phải giết Shapiro, sao không mang kim
cương đi và quay lại nước Nga?
Và nếu hắn thực sự muốn giết Shapiro, hắn sẽ không cần phải dựng
cảnh. Hắn chỉ cần đơn giản bắn chết ông ta, ở thời gian và địa điểm thuận
tiện cho hắn. Người Nga rất thông minh nhưng rõ ràng là không quan tâm
đến sự khác biệt.
Sachs hỏi, “Vật chứng đã gửi đến Hamilton à?”
Trụ sở phòng khám nghiệm hiện trường của cảnh sát bang.
“Đúng vậy. Chúng tôi sẽ gửi bản sao cho cô ngay khi có thể, cả báo
cáo khám nghiệm tử thi nữa.”