KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 382

Rồi lão lái xe đến Công viên Palisades bằng xe của Shapiro. Sau khi

đẩy ông ta qua rìa đá, Krueger lên một chuyến xe buýt tới trạm trung
chuyển Cầu George Washington, để bắt một chuyến tàu điện ngầm về chỗ ở
của mình.

“Vậy, thiên tài kế hoạch? Chúng ta sẽ làm gì tiếp?”

Krueger nói, “Sự việc chưa tệ lắm. Người làm việc ở công trường đã

giúp tôi cài đống thuốc nổ ấy?”

“Ừ, tôi đọc email của ông rồi.”
Krueger bắn cho hắn cái nhìn chua chát.

“Vậy gã này, hắn ở đâu?”
“Chết rồi. Hắn kể với tôi rằng hầu hết các cột đều đã được khoan. Sẽ

không còn đào được nhiều kimberlite ở đấy nữa. Tôi có thể tìm và vứt bỏ
nó. Vấn đề lớn là thằng bé Vimal cơ. Vào ngày thứ Bảy, những món hàng
mà nó đang mang theo ấy? Nó không lấy chúng ở chỗ công trường - tôi đã
dọn sạch chỗ đó rồi. Hoặc ai đó khác đã đưa cho nó - có thể là một người
đánh giá khác, như Weintraub - hoặc nó lấy chúng ở một địa điểm khác.
Chúng ta phải tìm nó, bắt nó nói cho chúng ta biết các mẫu hàng đấy lấy ở
đâu và còn có ai khác biết không.”

Chút cảm giác thèm ăn cuối cùng của Krueger biến mất trước hình ảnh

Rostov hì hục dùng móng tay cạy giữa hai cái răng để lấy thức ăn thừa.
“Rồi sao?”

Krueger vươn người đến. “Ý tôi thế này. Amelia ấy? Cô ta biết Vimal

đang ở đâu. Chúng ta sẽ bắt cô ta nói cho ta biết. Chúng ta không thể giết
cô ta - cô ta là cảnh sát. Như thế thì liều quá.”

Rostov hỏi, “Nhưng làm đau thì được?”
“Đau thì được.”

Mặt Rostov sáng lên. “Đúng, đúng, tôi sẽ nói. Tôi cũng không vui với

cô ta lắm đâu. Tôi đã suýt soát tóm được kuritsa Vimal. Và cô ta phá hỏng
chuyện. Ta bắt cô ta như thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.