“Vâng, đúng vậy.” Giọng cô gái có vẻ lo lắng nhưng vững vàng.
“Thanh tra Sellitto đã gọi và báo với em là Vimal đã biến mất. Chị đang cố
tìm anh ấy.”
“Em có biết cậu ta có thể đang ở đâu không?”
“Em không biết chắc. Nhưng Thanh tra Sellitto đã cho em biết về kim
cương và giàn khoan. Và một gã đàn ông có thể đã bắt cóc anh ấy rất quan
tâm đến những viên đá Vimal đã có. Vào hôm thứ Bảy, buổi sáng anh ấy bị
bắn, anh ấy đã gọi cho em từ chỗ tàu điện ngầm. Anh ấy tức giận. Ông
Patel sai anh ấy làm một việc - tới một bãi rác đâu đó và đào bới để tìm một
thứ. Một loại đá đặc biệt nào đó.”
Viên kimberlite, Sachs hiểu ngay.
“Và khi em gặp lại anh ấy vào tối hôm đó, anh ấy bị mấy mảnh dằm
đá bắn vào dưới da.”
“Phải, viên đạn đã bắn trúng túi đựng mấy viên đá cậu ta đang cầm.
Lon, anh có đó không?”
“Có, Amelia.”
Sachs nói, “Đó là chỗ họ đang tới. Hắn sẽ đưa Vimal tới bãi rác. Để
tìm kimberlite. Chứ không phải là giàn khoan.”
“Hiểu rồi. Tôi sẽ tìm xem Northeast Geo đổ chất thải ở đâu.”
“Liên lạc với quản lý công trường ấy. Một người tên là Schoal. Hoặc
nếu anh không gặp được ông ta thì gọi luôn CEO. Tên ông ta là gì nhỉ?
Người trên tivi ấy. Dwyer, tôi nghĩa vậy.”
“Tôi sẽ gọi lại cho cô.”
Sachs hỏi, “Adeela, Vimal có nói gì thêm về chỗ cậu ấy đã đến hôm
ngày thứ Bảy không?”
“Không ạ.”
“À, cảm ơn em. Chuyện này quan trọng đấy.”
“Em đã cho thanh tra Sellitto số của em. Nếu chị nghe thấy gì…” Giờ
giọng Adeela đã vỡ ra. Cô ngay lập tức kiểm soát nó. “Nếu chị nghe tin gì