KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 440

Điều này nhắc Rhyme nhớ lại.
Anh liếc nhìn món quà - thiết bị ô chữ mật mã điện tử mà tên sát nhân

đã cho Rhyme.

Edward Ackroy - kẻ mà anh đã nghĩ có thể trở thành bạn bè.
Một từ năm chữ cái bắt đầu bằng J, nghĩa là “kẻ phản bội”. Rồi anh

bắn gục luôn giây phút cường điệu đó.

Anh bảo Mel Cooper, “Xem bên trong có thiết bị phát sóng nào

không.”

“A…”
“Xem hắn có nghe lén chúng ta không.”
“À.” Dùng một bộ dụng cụ máy tính nhỏ, Cooper lấy phần sau thiết bị

ra. Anh ta nhìn một lượt và dùng gậy phát hiện bước sóng quét qua nó.

“Không có gì. Nó an toàn.”
Anh ta định lắp nó lại. Nhưng Rhyme nói khẽ, “Không, vứt nó đi.”
“Anh không muốn…”

“Ném nó đi.”
Cooper làm theo, Rhyme và Sachs quay lại với bằng chứng.
Quả bom ga chết tiệt ở đâu nhỉ?

Không có bản đồ hay ghi chú nào gợi ý câu trả lời. Máy tính của

Krueger đã bị khoá và được gửi tới chỗ Rodney Szamek trong thành phố,
cùng với hai chiếc điện thoại ẩn danh, một cái hắn mang theo người ở chỗ
bãi rác thải ở Brooklyn - chiếc điện thoại đó chưa bị khoá và có một cuộc
gọi đến Moscow. Các số được gọi sau khi Rostov đã chết, và Rhyme tin
rằng chính Krueger đã làm vậy để giả vờ như kẻ giết Vimal là một đồng
phạm bí mật của Rostov. Chuyện đó gần như không có thật - đặc biệt là khi
Sachs còn tìm thấy thuốc lá Nga và đồng rúp trong túi Krueger, rõ ràng hắn
có ý định ném nó xung quanh thi thể Vimal. Một màn dàn dựng.

Tuy là ít khả năng, nhưng cho đến khi Rodney xác nhận những cuộc

gọi ấy được thực hiện từ cùng một chỗ để điện thoại của Krueger, Vimal

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.