KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 144

“Nếu không thì Trần công tử đâu đem chuyện trẻ con nghịch ngợm ra kể

cho muội?”, cô tinh nghịch nhìn hắn.

Trần Hi tán thành, “Ta thua vô cùng thảm. Công phu luyện từ nhỏ không

qua được ba chiêu trong tay hắn. Sau đó mới biết rằng tiểu tử kia là đồng
môn với du hiệp Quách Giải nên cũng không hậm hực. Nói thế nào thì ta
cũng là con nhà quyền quý thì làm sao so công phu được với người chân
chính trong giang hồ? Cô cô cười an ủi ta, ‘Chuyện này gọi là ngoài vòm
trời này là có vòm trời khác nữa, người cao còn có người cao hơn, sau này
cần nhớ kỹ, không được hống hách kiêu ngạo nữa’…”

Lý Nghiên chấn động, lẩm bẩm lại, “Ngoài vòm trời này lại có vòm trời

khác nữa, người cao còn có người cao hơn?”

“Nghiên Nhi, có chuyện gì vậy?” Trần Hi xoay người nhìn cô.

“Không có chuyện gì”, Lý Nghiên miễn cưỡng đáp chiếu lệ, “Muội chỉ

đang nghĩ cô cô của huynh nói những lời này thật hay.”

“Đương nhiên”, Trần Hi cười kiêu hãnh, “Người ta là cô cô mà.”

Lý Nghiên tự hỏi lòng, có phải bản thân mình quá tự phụ, không nhìn

thấy vòm trời khác, không thấy người cao hơn mình hay không? Cô hết sức
tự tin giả trang làm thị nữ áo xanh nhưng liên tiếp bị Công chúa trưởng
Bình Dương và Công chúa trưởng Phi Nguyệt phát hiện, vậy còn bệ hạ thì
sao? Đột nhiên cô cảm thấy trước mắt tối sầm, suýt nữa ngã nhào. Trần Hi
nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy, lo lắng hỏi, “Nghiên Nhi, rốt cuộc hôm nay muội
có chuyện gì?”

“Muội hơi choáng thôi”, cô yếu ớt nói, “Trần công tử, huynh đưa muội

về đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.