KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 200

“Tuân lệnh.” Hai tên thị vệ bước lên định ép giải đi. Tiêu Phương thản

nhiên, “Không phiền bệ hạ hao tâm tổn sức, thảo dân sẽ tự đi.”

Trong khung cảnh hỗn độn này, hắn vẫn hờ hững quay người tựa như

giữa trăng trong gió nhẹ. Lưu Triệt đi lại mấy bước trên điện, nhớ lại những
lời Tiêu Phương nói lại giận bừng lên, hướng ra ngoài điện lớn tiếng gọi,
“Tuyên Mạc Long tới đây.”

Vì Đình úy Trương Thang không ở Trường An nên người chịu trách

nhiệm xử lý chuyện này chính là Tả giám đình úy Mạc Long.

Mạc Long run run đi tới ngoài điện Tín Hợp, quỳ lạy bái chào, “Thần

Mạc Long tham kiến bệ hạ.”

Bệ hạ không bảo đứng dậy, hắn thấp thỏm quỳ rạp người trên mặt đất,

suy đoán tâm ý, một lúc sau mới nghe thấy bệ hạ lạnh lùng truyền hỏi,
“Chuyện hôm qua, ngươi điều tra thế nào rồi?”

Mạc Long trán đẫm mồ hôi nhưng lòng ngược lại rất bình tĩnh, bẩm báo,

“Thần kiểm tra cẩn thận con ngựa mà Công chúa Duyệt Trữ cưỡi hôm đó,
phát hiện thấy bên yên ngựa có gài những chiếc kim nhỏ. Cơ thể Công chúa
Duyệt Trữ rất nhẹ nên lúc đầu kim không đâm vào, con ngựa cũng thuần
tính. Sau bị vỗ mạnh vào yên thì nó bị đau mới chạy lồng lên.”

“Ngươi tra xét suốt một ngày mà chỉ tra được có thế thôi sao?” Lưu Triệt

nhìn xuống người đang quỳ dưới điện, “Nếu ngươi không muốn giữ cái đầu
trên cổ, không chịu nói rõ thì trẫm sẽ không ngần ngại toại nguyện cho
ngươi.”

“Thần không dám.” Mạc Long toát mồ hôi lạnh, không nhịn được thoáng

liếc nhìn vào phía bên trong điện nhưng những tấm rèm châu trùng điệp đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.