KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 321

“Không có gì. Cô bé đó mệnh khổ nhưng dù sao vẫn là thuộc hoàng tộc

họ Lưu. Tảo Tảo phải chăm sóc cô bé nhiều hơn đấy.”

Lưu Sơ bật cười, “Nga biểu tỷ yêu Tế Quân lắm. Chà, quan hệ bối phận

nhà chúng ta cũng thật rắc rối.” Cô bất đắc dĩ nhíu mày.

“Tảo Tảo toàn nói chuyện nhà, có việc chính sự gì không?”

“Cái này”, Lưu Sơ lại nghiêng đầu rồi lắc lắc, “hình như không có.”

“Đủ rồi”, A Kiều cười âu yếm nhìn hai con thân mật, nói, “Tảo Tảo, ca

ca của con đi đường vất vả, con đừng bám lấy để cho ca ca nghỉ ngơi chút
đã. Đằng nào cũng trở về rồi, sau này tha hồ mà nói chuyện.”

Lưu Sơ khẽ gật đầu, “Con sơ ý quá. Ca ca nghỉ ngơi đi, vài ngày nữa sẽ

lại quấy rầy ca ca.”

Lưu Mạch bật cười. Đi suốt một chặng đường dài như vậy, cuối cùng

cũng trở về với người thân nên cảm giác căng cứng như dây đàn dần dần
được thả lỏng, tuy xe hơi lắc lư nhưng cậu rất nhanh chìm nào giấc ngủ,
tâm hồn thanh thản. Long xa đi một mạch không nghỉ từ cửa nam Tư Mã
tiến vào cung Vị Ương rồi tới điện Ngọc Đường. A Kiều dắt Lưu Sơ xuống
xe rồi bảo khẽ, “Thành Liệt, ngươi cõng hoàng tử trưởng đến điện Thiên
nghỉ ngơi đi. Chú ý đừng làm Hoàng tử thức giấc.”

“Nương nương”, viên thượng thừa mới được cất nhắc khẽ bẩm, “Hoàng

tử trưởng đã đến tuổi trưởng thành, theo lệ không tiện nghỉ ở cung điện của
phi tần.”

“Thượng thừa đại nhân”, A Kiều hơi nghiêm mặt, “Mạch Nhi là con ta

lại vừa đi xa về, Thượng thừa đại nhân nể tình ta thương con mà để cho nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.