KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 369

ngày mai ta sẽ không tha.”

“Ngươi nói mau”, bà tiện tay chỉ một cung nữ. Người cung nữ này lại

hồn nhiên, “Chúng tôi đang nói chuyện Trần nương nương thật hạnh phúc.”

Đám cung nữ đều sợ đến tái mặt, len lén nhìn cô cô nhưng lại thấy bà tỏ

nét mặt dịu dàng, khẽ bật cười, “Các ngươi đã biết được những gì nào?”

Cung nữ kia liền bạo gan, “Cô cô, người ở trong cung đã lâu chắc đã

từng được gặp Trần nương nương, nương nương thật sự đẹp lắm phải
không?”

“Đúng là đám các ngươi chẳng biết gì cả”, cô cô cười nói, “Lúc Trần

nương nương vừa mới bị trục xuất về cung Trường Môn thì cô cô đây còn
chưa tiến cung. Những năm nay người chuyển về điện Ngọc Đường thì cô
cô đứng trong nội cung có mấy lần được trông thấy từ xa, quả nhiên là mặt
mày như vẽ… Kỳ thật”, bà bỗng chuyển giọng, “các ngươi nhìn Công chúa
Duyệt Trữ thì biết, người sinh ra con gái xinh đẹp như vậy có thể tầm
thường được sao?”

Lúc đó Trần A Kiều đang đánh cờ với Lưu Triệt tại điện Trường Môn.

Đối với cờ vây, nàng tự nhận trình độ của mình không cao, tuy những năm
qua có tập luyện nên trình độ đã hơn trước đây nhưng vẫn không thể là đối
thủ của Lưu Triệt chơi cờ từ nhỏ. Nàng đánh cờ với y thì mười trận thua
đến chín nhưng Lưu Triệt chỉ si mê ngắm nhìn dung nhan của nàng, cờ
chưa tới chung cuộc đã hôn lên môi rồi nhẹ nhàng bế nàng lên giường.
Nàng chế giễu, “Trận này cũng không thể coi như người thắng.”

“Chờ một lát lại tiếp tục”, Lưu Triệt nào có để tâm đến ván cờ, chỉ thuận

miệng nói, “Kiều Kiều thắng làm sao được.” Nụ cười nàng hơi sững lại,
thầm nghĩ lần sau nhất định phải hất bàn cờ đi. Nhưng rất nhanh nàng cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.