KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 423

Trần A Kiều lườm sang một cái, Lục Y bất giác lo sợ, “Nương nương, nô

tỳ nói sai điều gì hay sao?”

Nàng thản nhiên nói, “Chuyện Phi Hoằng không thể nói cho người khác

biết.”

“Tại sao?”, Lục Y hỏi, “Chẳng phải nương nương đã hòa thuận với bệ hạ

rồi sao? Nếu có thể làm nguôi cơn giận của bệ hạ, cớ sao không làm?”

“Bởi vì”, nàng đứng sau rèm mặc lại y phục, “bệ hạ không chỉ là phu

quân của ta mà còn là bệ hạ của Đại Hán. Nếu người bệ hạ phái đi không
làm được việc mà người của ta lại làm được, vậy chẳng khác gì làm mất thể
diện của người. Dù người không nói ra thì trong lòng cũng sẽ không vui.”
Hơn nữa, chuyện này xảy ra do nàng.

“Tại sao lại so sánh như vậy được chứ?”, Lục Y không phục nói:

“Thượng Quan đại nhân hành sự theo cách công khai của quan viên, còn
Phi Hoằng lại là cao thủ lăn lộn trên giang hồ thì so sánh thế nào đây?”

“Nhưng ngươi phải nhớ kỹ là không được nhắc tới”, nàng gí vào mũi

Lục Y, nói.

“Được rồi”, Lục Y đáp, lại hỏi, “Bệ hạ đã trở lại, hôm nay nương nương

mặc y phục mới may hay y phục mang theo từ trong cung?” “Việc này”, A
Kiều do dự một hồi, nói: “Cứ mặc như thường đi, nhưng khi rời khỏi Lâm
Phần thì không cần đem theo những y phục này nữa.”

Đây chẳng qua chỉ là một hơi thở thoảng qua, một giấc mộng điền viên

khi nàng rời khỏi Trường An hoa lệ. Trời sáng lên, tỉnh mộng rồi thì lại trở
về, những chuyện trong giấc mộng đều xóa hết không còn dấu vết. Lục Y
gật đầu, chọn một bộ y phục màu xanh thay cho nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.