KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 425

đối xử thân thiện với người ngoài là chuyện của nàng nhưng nếu bọn họ đến
biệt viện lại là chuyện khác.

“Thật không?” Trần A Kiều có chút kinh ngạc, buông tay Lưu Triệt, nói,

“Mời bà ấy vào đi.”

“Long phu nhân.” Nhà nông vốn đối xử với nhau rất tình cảm, lúc rảnh

rỗi thường đến thăm nhà nhau. Bọn họ vừa tới ở đây không lâu, mọi người
thấy phong cách không tầm thường, lại không biết lai lịch nên giữ thái độ
khá e dè. Song Trần A Kiều cư xử rất hòa đồng nên chiếm được cảm tình
của mọi người. Hôm nay, Tiền đại thẩm thấy phu quân nhà người ta trở về
đoàn tụ nên khi xong việc đồng áng về nhà mới nghĩ đi nghĩ lại rồi cầm vài
thứ tới gặp để chúc mừng. Nhưng bước vào trong viện, bà thấy khí thế, sắc
mặt của đám người hầu nhà họ Long thì nơm nớp lo sợ, mãi khi gặp được
Trần A Kiều mới thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười nói, “Hôm nay thấy Long
tiên sinh trở về, vừa may có ngó sen non nên ta đem một ít sang cho hai vợ
chồng làm món nhắm rượu, coi như mừng hai người đoàn tụ.”

A Kiều tròn xoe mắt, cảm giác rất lạ lẫm vì dù ở kiếp trước hay kiếp này

thì nàng cũng chưa từng nhận lễ của người không quen biết. Nàng rất cảm
động trước tâm ý của Tiền đại thẩm, nhận lấy cái rổ rồi nói: “Vậy thì đa tạ
đại thẩm rồi, nhưng ta cũng không thể nhận không lễ vật của đại thẩm.”
Nàng xoay người lại bảo, “Phiếu Tử, đi lấy chút tiền.”

Phiếu Tử đang đứng cách xa Lưu Triệt nghe vậy thở phào một hơi, khôi

phục thần sắc, khuỵu gối, cười một tiếng rồi mới đi.

“Không cần.” Tiền đại thẩm khoát tay cười nói, “Mùa này ở nông thôn

có rất nhiều ngó sen, cũng chẳng đáng là bao, nên nào dám lấy tiền của phu
nhân.” Trần A Kiều tinh nghịch, nói, “Vừa khéo thứ nhà ta có nhiều nhất
chính là tiền Ngũ Thù, thế nên đại thẩm cứ lấy một giỏ đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.