KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 464

Lưu Mạch cúi đầu thầm nghĩ, phụ hoàng thật sự là rất quan tâm đến mẫu

thân sao? Nếu không thì sẽ không phản ứng mạnh như thế. Lưu Triệt chắp
tay, đi lại vài bước trên điện thì hơi bình tĩnh lại. Y nhìn con trai, bỗng
nhiên cười lạnh hỏi, “Mạch Nhi, con tính sẽ thành thân với một trong hai tỷ
muội nhà Thượng Quan sao?”

Lưu Mạch lấy làm kinh hãi, hỏi lại: “Phụ hoàng?”

“Thái tử đừng nghĩ đến chuyện gạt trẫm.” Lưu Triệt thản nhiên nói,

“Trẫm nghĩ rằng không phải con biết được phương thuốc từ nhà Thượng
Quan mà là con phái người theo dõi mọi hoạt động của Lý gia?”

Trán Lưu Mạch lấm tấm mồ hôi, “Phụ hoàng anh minh.”

“Thôi đi.” Lưu Triệt nói chậm rãi, giọng có vẻ thê lương, “Trẫm biết là

con không yên lòng về mẫu thân và muội muội của con.”

“Trẫm là đế vương, dĩ nhiên có tai mắt để biết chuyện. Nhưng trẫm chưa

từng nghĩ,” Mắt y lộ ra tia âm độc, “hậu cung của trẫm lại có người làm
việc như thế.”

Trong hậu cung, giết người không thấy máu vốn là chuyện bình thường.

Chỉ là Lý Chỉ lần này bắt tay vào làm từ nơi không phòng bị nhất, lại dùng
thủ đoạn giết người gián tiếp nên mới khiến cả hai cha con bọn họ suýt nữa
gặp nạn. Nếu không phải Lý Chỉ quá ác tâm, giết người diệt khẩu, thì sợ
rằng sẽ không lộ dấu vết nhanh như thế. Ngự y thự bị Kỳ Môn quân vây
chặt, các ngự y đều hoảng loạn. Ngự y lệnh mặt tái nhợt, bước lên hỏi Ngự
tiền tổng quản Dương Đắc Ý, “Không biết vì sao Dương công công lại tới
đây?”

Dương Đắc Ý nghiêm mặt nói: “Ta phụng mệnh bệ hạ tra xét xem thuốc

Trần nương nương sử dụng có gì khác thường.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.