KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 466

“Lấy ra đây!”

Ngự y lệnh bất đắc dĩ nói, “Tuân lệnh.”

Lão đón lấy thuốc do nội thị đưa tới, cười khổ nói, “Dương công công,

ngài xem, cũng không…” Sắc mặt lão dần dần thay đổi.

Dương Đắc Ý nhạy cảm hỏi, “Thế nào?”

“Thuốc này”, Ngự y lệnh run như cầy sấy, không nói được nữa. Mấy lão

ngự y bên cạnh cũng trắng bệch mặt, thở dài nói, “Thuốc này liều lượng
không đúng.” Nếu hôm nay không phải tự mình cầm trong tay xem xét kỹ
lưỡng thì dù có là ngự y già đời kinh nghiệm phong phú cũng không phát
hiện được ra rằng liều lượng thuốc dùng trong đó hơi khác biệt.

“Thật to gan!” Dương Đắc Ý cười lạnh nói, “Người chịu trách nhiệm lấy

thuốc đâu?”

Người phía dưới trắng bệch mặt đáp, “Tô Vân vừa rồi thấy không bình

thường, đã bỏ chạy từ lúc Kỳ Môn quân còn chưa phong tỏa cửa trước Ngự
y thự rồi.”

Tô Vân hốt hoảng chạy trên hành lang cung Vị Ương, ý đồ muốn đến

điện Phi Sương cầu cứu Lý tiệp dư nhưng vì lòng dạ bối rối, không thấy rõ
đường phía trước nên đâm sầm vào một người.

“Mắt chó của ngươi mù à.” Giọng một nội thị cũng lanh lảnh như gã quát

lên, “Dám xô cả Tam hoàng tử điện hạ?”

Gã sợ rúm người, chẳng kịp nhìn phương hướng, cứ thế quỳ sụp xuống,

dập đầu bình tĩnh nói: “Nô tài mạo phạm Tam hoàng tử điện hạ, xin thứ
tội.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.