KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 508

Người thiếu niên ở ngôi vị thái tử có nụ cười ấm áp lãng mạn kia dĩ

nhiên là rất tốt, nhưng cô chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày như thế này,
vẫn chỉ cho hắn là thái tử Đại Hán xa vời vợi, dù tốt đến mấy thì cũng có
quan hệ gì tới mình. Nào ngờ bây giờ người có liên quan nhất với hắn trên
thế giới này lại chính là cô. Giờ cô nhìn hắn bằng ánh mắt khác, chỉ mới
thoáng nghĩ đến, đã đỏ hồng đôi má, nhưng nghĩ thế nào cũng không hiểu
được tâm tư của hắn.

Bảy ngày sau khi xác định người được chọn làm thái tử phi, Trần nương

nương cho triệu cô đến điện Trường Môn gặp mặt. “Thân phận thái tử phi
tôn quý, đến lúc đó dĩ nhiên sẽ có người tới dạy lễ nghi.” Trần nương nương
vẫn dáng vẻ hiền hậu, mỉm cười nói, “Chỉ là Linh Nhi phải nhớ kỹ. Lễ nghi
là những điều làm cho qua là được, không ai quá nghiêm khắc. Ta hy vọng
sau này con làm chuyện gì cũng phải suy nghĩ trước sau thật kỹ xem chuyện
đó có phải với phu quân của con không?”

Mẹ chồng tương lai nói chuyện thường sẽ dặn dò mấy câu đại loại như:

“Hy vọng các con ngày sau hòa thuận.” Chẳng qua chuyện cần làm thì vẫn
phải làm, hai bên đều ngầm hiểu lẫn nhau. Song Trần A Kiều nói rất chân
tình, cô ngẩng đầu lên nhìn nàng, chăm chú lắng nghe chứ không phải nghe
cho có lệ.

A Kiều cười nhẹ, “Chắc con đang cho là vi nương thương con trai của

mình. Mạch Nhi do một tay ta nuôi lớn, ta rất hiểu tính tình của nó. Chỉ cần
con không phụ nó thì nó sẽ không dễ dàng phụ con.”

“Vì vậy, con phải tự trân trọng bản thân mình nhiều hơn.”

Lời của Trần nương nương về một số việc ở một mức độ nào đó đã vượt

qua quan niệm của thế nhân. Sau khi trở về, cô suy nghĩ mấy ngày vẫn cảm
thấy chưa thấu đáo, đúng lúc này có thị nữ tới báo Đại tiểu thư đến chơi, cô
không khỏi mỉm cười ý vị. Kết quả như thế thì chắc là tỷ tỷ tức giận lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.