KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 593

sao, có biết bao con cháu thế gia quý tộc đi chơi chợ Đông nhưng có mấy
người bố thí tiền tài như Tế Quân quận chúa chứ?”

Bà nói đúng sự thật nên mọi người tức thì không còn biết bàn tán gì nữa,

sau đó dần yên lặng. Tùy tùng phía sau Quân Tu Mỹ xuýt xoa một hồi rồi
nói: “Các cô gái nhà Hán thật xinh đẹp nhưng đáng tiếc là quá yếu ớt. Tỷ
như cô quận chúa vừa rồi mà đến Ô Tôn thì e rằng không sống qua nổi một
mùa đông.” Quân Tu Mỹ quay lại lườm một cái khiến hắn im bặt.

Quân Tu Mỹ thiên tính thông minh, trước lúc đi sứ đã theo người có hiểu

biết về nhà Hán, học được một chút tiếng Hán nên lúc này đứng trên phố
Trường An có thể nghe hiểu đại khái. Nếu điều gì hắn không thể nói thì đưa
mắt nhìn tùy tùng. Tên tùy tùng là người rất cơ trí, bước tới trước cửa hàng
của vị đại nương vừa lên tiếng bảo vệ Lưu Tế Quân mà hỏi, “Đại nương,
vải của bà bán thế nào?”

Đại nương nhìn thấy Quân Tu Mỹ đứng phía sau liền mỉm cười nói,

“Nửa xâu tiền một súc.” Bà sợ bị chê đắt nên vội vàng giải thích, “Vải này
được nhuộm theo cách mới của Tang Tư nông, ngài nhìn xem, màu sắc tươi
tắn, chất vải trơn mềm đến mức nào.”

Quân Tu Mỹ đưa tay sờ qua, bất giác “ồ” lên một tiếng. Chất vải quả

nhiên mềm mại vô cùng. Ngay cả vải vóc bình thường bán trên phố cũng đã
tốt như thế, xem ra nhà Hán không chỉ lớn mạnh mà các kỹ nghệ khác đều
vượt qua Ô Tôn. Tùy tùng không biết biến hóa trong suy nghĩ của Quân Tu
Mỹ, hỏi tiếp, “Đại nương, vị quận chúa vừa rồi là người nhà vương hầu nào
hay sao?”

Đại nương nhìn hắn hồi lâu rồi mới cười nói, “Hai vị là người từ nước

ngoài tới rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.