KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 262

Cô ấy lấy dao ra và chém ngang qua mặt kính. Cô đấm tung các cửa sổ

ra, làm chuông báo động ré lên. Không khí lạnh giá ùa vào phòng quan sát.

“Hai người cần phải bay,” nữ thần Bast hét át tiếng gió. “Đó là cách duy

nhất.”

“Không!” Mặt Sadie trở nên xanh mét. “Không phải lại là con diều hâu

chứ.”

“Sadie, ổn thôi mà,” tôi nói.

Con bé lắc đầu, đầy sợ hãi.

Tôi nắm lấy tay con bé. “Anh sẽ ở cùng em. Anh chắc chắn sẽ giúp em

biến trở lại.”

“Con vật của Set đã leo lên được một nửa rồi đấy,” nữ thần Bast cảnh

báo. “Chúng ta đang hết thời gian.”

Sadie liếc nhìn nữ thần Bast. “Còn cô thì sao? cô không thể bay.”

“Ta sẽ nhảy,” cô ấy nói. “Mèo luôn đáp xuống đất trên bốn chân.”

“Hơn một trăm mét đấy!” Sadie hét lên.

“Một trăm bảy mươi mét,” nữ thần Bast nói. “Ta sẽ đánh lạc hướng con

vật của Set, giúp hai người có thêm thời gian.”

“Cô sẽ bị giết chết mất thôi.” Giọng Sadie nghe như nghẹn ngào. “Làm

ơn đi, tôi không thể mất cả cô nữa.”

Nữ thần Bast trông hơi ngạc nhiên. Đoạn cô ấy mỉm cười và đặt tay mình

lên vai Sadie. “Ta sẽ ổn thôi, cưng à. Gặp ta ở sân bay Quốc Gia Reagan, ga
A. Hãy sẵn sàng để chạy.”

Trước khi tôi có thể tranh cãi, nữ thần Bast đã nhảy ra khỏi cửa sổ. Tim

tôi suýt nữa thì ngừng đập. Cô ấy lao thẳng xuống về phía vỉa hè. Tôi chắc
rằng cô ấy sẽ chết, nhưng khi rơi xuống xong cô ấy xòe hai tay và chân ra,
chừng như là thoải mái lắm.

Cô ấy lao thẳng qua con vật của Set, nó phát ra một tiếng thét kinh khiếp

như một người bị thương trên chiến trường, rồi quay người lại và nhảy vọt
đuổi theo cô ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.