KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 271

“Đi thôi!” nữ thần Bast bảo tôi.

“Tôi không thể để nó làm hại những người này.”

“Chúng ta không thể ngăn được đâu.”

Nhưng tôi không di chuyển. Tôi muốn tin rằng Horus đang mang lại cho

tôi lòng can đảm, hoặc có thể những gì diễn ra trong mấy ngày qua cuối
cùng cũng đã thức tỉnh một ít gen dũng cảm đã ngủ vùi bên trong tôi, điều
tôi được kế thừa từ cha mẹ mình. Nhưng sự thật còn đáng sợ hơn nhiều.
Lần này, không ai khiến tôi phải giữ vững lập trường của mình. Tôi muốn
làm điều đó.

Mọi người đang gặp rắc rối vì chúng tôi. Tôi phải sửa chữa lại chuyện

này. Tôi cảm nhận được cùng một bản năng khi Sadie cần sự giúp đỡ của
tôi, giống như thể đây là thời điểm để tôi đứng lên đương đầu. Và đúng thế,
việc đó khiến tôi kinh sợ. Nhưng đồng thời tôi cũng cảm nhận được đây là
một điều đúng đắn.

“Cô đi về cổng lên máy bay,” tôi nói với nữ thần Bast. “Mang theo

Sadie. Tôi sẽ gặp cô ở đó.”

“Gì? Carter…”

“Đi đi!” Tôi hình dung việc mở tủ có khóa: 13/32/33. Tôi vươn tay ra,

nhưng không phải để lấy cái hộp phép thuật của cha. Tôi tập trung vào thứ
tôi đã đánh rơi ở Luxor. Nó phải ở đó. Trong một lúc, tôi chẳng cảm nhận
được gì. Rồi tay tôi siết chặt quanh một cái chuôi bằng da cứng rắn, và tôi
kéo mạnh thanh kiếm của mình ra từ một nơi nào đó mà tôi chẳng biết.

Mắt nữ thần Bast mở lớn. “Ấn tượng đấy.”

“Đi về phía trước đi,” tôi nói. “Giờ đến lượt tôi truy cản đối phương.”

“Cậu nhận thức được việc nó sẽ giết cậu không.”

“Cám ơn đã tin tưởng nhé. Giờ, đi đi!”

Nữ thần Bast chạy vụt đi với tốc độ tối đa. Sadie vỗ cánh để giữ thăng

bằng trên tay cô ấy.

Một tiếng súng vang lên. Tôi quay lại và nhìn thấy con vật của Set đang

lao bổ vào người viên cảnh sát vừa mới bắn vào đầu nó mà chẳng có chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.