loạng choạng lùi lại, cát rơi xuống từ tóc và áo quần cô ấy. Tôi cố bước tới,
nhưng Zia hét lên. “Carter, tôi không quan trọng! Hãy tập trung vào! Đừng
kháng cự!”
Cô ấy đưa gậy của mình lên cao và hét lớn, “Ngôi Nhà Sự Sống!”
Cô ấy phóng ra một tia chớp lửa về phía Set – một cú tấn công có thể
đã lấy đi tất cả năng lượng còn sót lại của cô. Set đánh các ngọn lửa sang
một bên, bay thẳng về phía Sadie, con bé đã phải nhanh chóng đưa đũa
phép của mình lên để bảo vệ chính mình và chú Amos khỏi bị nướng chín.
Set kéo mạnh không khí như thể đang kéo một sợi dây thừng vô hình, và
Zia bay về phía gã như một con búp bê giẻ rơi thẳng vào tay hắn.
Đừng chống cự. Sao Zia có thể nói điều đó? Tôi đã chống cự điên
cuồng, nhưng điều đó chẳng giúp gì được cho tôi. Tất cả những gì tôi có thể
làm là nhìn chằm chằm một cách vô dụng khi Set hạ thấp mặt hắn xuống
mặt Zia và xem xét cô ta.
Lúc đầu Set dường như khá đắc thắng, hân hoan, nhưng nét mặt hắn
nhanh chóng biến thành bối rối. Hắn cau mày, mắt tóe lửa.
“Cái trò lừa gạt quỷ quái gì thế này?” hắn gầm lên. “Ngươi đã giấu cô
ấy ở đâu?”
“Ngươi sẽ không chiếm được bà ấy,” Zia cố nói, hơi thở cô bị nghẹt
lại bởi cái siết tay của hắn.
“Cô ấy ở đâu?” Hắn ném Zia sang một bên.
Cô đập người vào bức tường và sắp trượt xuống cái hào, nhưng Sadie
đã hét lên “Gió!” và một luồng không khí đã nhấc cơ thể Zia lên đủ để cô
ấy nhào xuống nền nhà.
Sadie chạy qua và kéo cô ta khỏi cái rãnh đang phát sáng.
Set rống lên. “Đó là thủ đoạn quỷ quyệt của ngươi sao, Isis?” Hắn bắn
ra một luồng bão cát về phía họ, nhưng Sadie đã đưa đũa phép mình lên.
Cơn bão gặp phải một cái khiên sức mạnh đã làm chệch hướng gió quanh
nó – cát làm rỗ mặt tường phía sau lưng Sadie, tạo thành một vết sẹo hình
hào quang ở trên đá.