KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 114

thuận thống lĩnh võ lâm, quân lâm thiên hạ giống như Phương Cự Hiệp
năm đó. Trong võ lâm đã rất nhiều năm quần long không đầu rồi.

- Đúng vậy, loạn chính là có nhiều triển vọng, cục diện ổn định thì

không thể xuất hiện anh hùng.

Phương Ứng Khán cũng cười nói:

- Thái Kinh mặc dù hoành hành ngang ngược, nhưng ý đồ của hắn vẫn

là an phận, mới có thể duy trì sự chuyên quyền của hắn. Như vậy thì chẳng
thống khoái chút nào, đúng là kẻ một không có chí khí, không biết thuận
theo thời thế, nên đi xuống thì hơn. Thiên hạ của Triệu gia suy nhược đã
lâu, tích oán đã sâu, thói quen khó sửa. Công công và Kim nguyên soái đã
sớm có minh ước, nếu như có thể trong ứng ngoài hợp, một ngày nào đó
chỗ ngồi của Thái Kinh sẽ là của ngài.

- Ta cũng không phải thèm muốn quyền quý. Tiểu hầu gia, chắc ngài

biết rõ, năm xưa ta bị Hoàng đế họ Triệu bắt đi Yêm Cát, cả nhà lớn nhỏ
đều chết trong tranh đấu bè đảng, cho nên dù là Triệu gia hay là tân đảng
cựu đảng, ta đều không có hảo cảm.

Mễ công công cảm thấy con dã thú hết sức kỳ dị, vô cùng to lớn kia

đang gào thét trong lòng:

- Chuyện này, Tiểu hầu gia vẫn luôn cùng một trận tuyến với ta. Nếu

không, Kim chủ cần gì phải phái ba mãnh tướng trong Đại Vương doanh,
bao gồm cao thủ của ba tộc Khiết Đan, Mông Cổ và Nữ Chân đến cầm roi
cầm cương cho ngài?

Phương Ứng Khán vội nói:

- Đó là do Kim chủ ưu ái.

Mễ công công híp mắt nhìn y:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.