KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 121

không thể giết bò, đại phu không thể giết dê, nhân sĩ không thể giết chó
lợn, bình dân không thể ăn thứ quý giá, giới hạn rõ ràng, phân chia nghiêm
ngặt.

Người trong võ lâm, đương nhiên không hoàn toàn tuân theo quy luật.

Nhưng cho dù là trong triều đình, giang hồ hay võ lâm, "ăn cơm" có lúc lại
là một danh từ rất đặc biệt.

Có người mời ngươi "ăn cơm", bình thường không chỉ là "ăn một bữa

cơm" mà thôi, trong đó còn bao gồm gặp gỡ, bàn luận, giao tiếp, làm quen,
thậm chí còn có cả lung lạc, ban ơn, đề nghị, đàm phán, khoe khoang, thăm
dò… đủ loại "ý đồ" kỳ quái.

Ngay cả khi ngươi mời người khác "ăn" một bữa "cơm", có lúc cũng

ẩn chứa không ít "ý đồ" mà chính ngươi cũng chưa chắc "ăn" được.

Lúc này, "ăn cơm" đã không còn là ăn cơm nữa.

Ăn loại "cơm" này, so với "làm việc" còn phải hao tổn tinh thần, hành

sự cẩn thận hơn.

Cho nên, có loại cơm ăn vào không phải là "cơm", mà là nhân tình; có

loại cơm rất "không dễ ăn"; có loại cơm không thể không ăn; còn có loại
cơm, thà để bụng đói cũng không thể ăn.

Đương nhiên, "bữa cơm" của Đa Chỉ Đầu Đà không hề phức tạp.

Chỉ có hai người, đó là y và Thiên Y Cư Sĩ.

Thức ăn cũng rất đơn giản, đều là đồ chay.

Có điều dụng ý lại thật sự không đơn giản.

Thực ra, dù là chuyện đơn giản nhất trên đời, sau khi suy nghĩ cẩn

thận đều cảm thấy không đơn giản. Chẳng hạn như ngươi thích một người,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.