KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 120

"Đó là tiền hương duyên của phật đà, làm sao ta có thể dùng được?

Tội lỗi, tội lỗi!"

"Tiền bố thí cho bồ tát, không phải cũng là bố thí cho chúng sinh sao?"

- Đa Chỉ Đầu Đà lại nói: "Cư sĩ là người tuyệt thế trong chúng sinh, không
khác gì thần tiên, những vật phàm này có thể tặng cho cư sĩ, đó mới là vinh
quang của bản tự, công đức vô lượng."

Thế là Đa Chỉ Đầu Đà tiếp tục hỗ trợ chi phí cần thiết cho sinh hoạt

thường ngày của Thiên Y Cư Sĩ.

Sau lâu ngày, Thiên Y Cư Sĩ cũng thành thói quen.

Y đối xử với Đa Chỉ Đầu Đà như bạn tốt.

Đa Chỉ Đầu Đà cũng không có thỉnh cầu gì khác.

Cho đến hôm nay…

Đa Chỉ Đầu Đà mời Thiên Y Cư Sĩ "ăn cơm" .

"Ăn cơm", đây là một chuyện rất đặc biệt.

Người xưa có câu "nhân dân xem lương thực là nguồn gốc của cuộc

sống", thậm chí còn cho rằng "lễ nghi vốn bắt đầu từ ẩm thực". Ẩm thực
không chỉ có thể ăn uống thả cửa, còn có tác dụng "dưỡng sinh tăng cường
sức khỏe, cung kính phụng sự quỷ thần thượng đế". Thiên tử hoàng thất
xem tế lễ là chuyện lớn, ngay cả nồi dùng để nấu ăn cũng xem như uy nghi
của quốc gia hoàng tộc.

Cổ nhân gọi bò, dê và lợn là "tam sinh". Lúc tế lễ hoặc đãi tiệc, chỉ có

thiên tử mới dùng đầy đủ tam sinh, gọi là "thái lao"; còn chư hầu chỉ có thể
giết bò và dê, gọi là "thiếu lao". Từ xưa đến nay, ẩm thực đều phải tuân
theo quy củ, lễ pháp nghiêm ngặt. Nếu như không phải tế lễ, chư hầu còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.