KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 146

hồng trần, trên thế gian đã không còn Diệp Ai Thiền nữa, chỉ còn lại Lãn
Tàn đại sư dạo chơi bốn biển, không biết kết cuộc ra sao.

Vì vậy nhiệm vụ ám sát Trí Cao đã rơi vào tay ba sư đệ của Diệp Ai

Thiền.

Thiên Y Cư Sĩ từ nhỏ thân thể yếu ớt, tính tình lại lương thiện thương

người (sau này bị "cầm thú" Hạ Hầu Tứ Thập Nhất đả thương, hai mạch
Nhâm và Đốc bị tắc nghẽn, khí không thể vận chuyển đến đan điền, dù văn
tài võ lược có cao, nhưng hoàn toàn không luyện được võ công cao thâm),
cho nên không có tác dụng gì trong hành động ám sát lần này.

Đương nhiên, nhiệm vụ này được giao cho Gia Cát tiên sinh và

Nguyên Thập Tam Hạn. Lúc đó hai người vẫn còn trẻ tuổi hăng hái, tâm
cao khí ngạo, chí lớn tài cao.

Lúc ấy, Nguyên Thập Tam Hạn bộc lộ tài năng, Gia Cát tiên sinh thâm

trầm tự phụ, hai người tuy có lúc tranh chấp nhưng giao tình vẫn khá tốt.
Nguyên Thập Tam Hạn luôn cảm thấy Gia Cát tiên sinh rất may mắn, ví dụ
khi như hai người chia nhau truy bắt hung thủ, Gia Cát tiên sinh luôn chọn
đúng con đường, thuận lợi chờ đợi hung thủ chạy đến, còn hắn lại chìm vào
trong vùng lầy; hay như hoàng đế muốn phân biệt triệu kiến hai người, đến
ngày tiếp kiến Nguyên Thập Tam Hạn thì lại xảy ra động đất, chuyện triệu
kiến dĩ nhiên bị xoá bỏ; còn ngày tiếp kiến Gia Cát lại là trời trong nắng
ấm, thiên tử liền gọi Gia Cát Chính Ngã đi săn bắn với y.

Nguyên Thập Tam Hạn đương nhiên cũng không đi phân biệt từng

chút. Có nhiều "vận may" quả thật là không thể nắm giữ, nhưng lại có
nhiều "vận may" là do Gia Cát tiên sinh tự mình "kiếm" được.

Chẳng hạn như chuyện truy bắt hung thủ, Gia Cát tiên sinh dựa vào sự

thông minh của mình, suy đoán hung thủ có thể chạy theo hướng nào, từ đó
đưa ra lựa chọn. Y không thể bỏ qua việc truy bắt "hung thủ" kia, bởi vì với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.