KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 156

Sau khi viết xong, Hạ Hầu Tứ Thập Nhất liền giết chết Ôn Đế. Hắn

không thích nhìn đối phương cười, nhất là một con sâu đáng thương sắp
chết trong tay mình, còn mang theo một nụ cười kỳ dị như vậy.

Việc làm của Hạ Hầu Tứ Thập Nhất đã chọc giận Thiên Y Cư Sĩ.

Trên đường Hạ Hầu Tứ Thập Nhất trở về kinh, Thiên Y Cư Sĩ đã chặn

đường hắn.

Thiên Y Cư Sĩ trách hỏi hắn, vì sao lại tiếp tay cho giặc, ra tay độc ác

như vậy?

Phản ứng của Hạ Hầu Tứ Thập Nhất là "hối hận".

Hắn "hối hận" là để "hành động".

Khi làm cho Thiên Y Cư Sĩ cảm thấy hắn đang hối hận, hắn lại ra tay

với Thiên Y Cư Sĩ.

Thiên Y Cư Sĩ vốn không đề phòng.

Nhưng y lại cảm giác được một loại sát khí, còn có một loại khí tức

hung bạo. Khi một người động sát cơ, trước khi giết người tại mi tâm luôn
có một loại màu sắc, trên đầu luôn có một làn khí, trong mắt luôn có một
luồng ánh sáng phát ra.

Thiên Y Cư Sĩ đã phát hiện ra sát khí dày đặc này, cho nên mới kịp

thời thoát khỏi công kích của Hạ Hầu Tứ Thập Nhất.

Hai người giao đấu một phen, "Tương Tư đao" và "Tiêu Hồn kiếm"

của Thiên Y Cư Sĩ ước chừng đánh ngang tay với "Cát Tu Khí Bào Di Hình
Hoán Vị đại pháp" của Hạ Hầu Tứ Thập Nhất. Nhưng Thiên Y Cư Sĩ vừa
giao đấu, vừa đá chân phất tay, dùng đất đá chung quanh bố trí thành trận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.