KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 227

- Cho nên huynh là người thông minh, không thích tranh cường đấu

thắng, không thích giết chóc khoe khoang, không khổ công tu luyện thuật
giết người, lại sống một cách vui vẻ. Trong Tự Tại môn thì huynh là người
tự tại nhất.

Thiên Y Cư Sĩ nói:

- Không, người tự tại nhất chính là đại sư huynh. Huynh ấy còn ở nhân

gian hay không, chuyện này vẫn không ai biết, e rằng ngay cả bản thân
huynh ấy cũng không biết, đó mới là đại tự tại. Người đại tự tại có thể
không chỗ nào không tồn tại, không việc gì không thể. Ta chỉ vì hai mạch
Nhâm Đốc bị thương khó lành, cộng thêm vết thương trong tim, thoái chí
nản lòng, cho nên không muốn rời núi mà thôi.

Ôn Vãn nói:

- Không phải huynh đã luyện thành "Phá Khí thần công" rồi sao? "Phá

Khí Thần Công" của Tự Tại môn, một khi có thể thông suốt, cho dù là
người tàn phế không có nội lực như Vô Tình trong Tứ Đại Danh Bổ, cũng
có thể dựa vào tâm pháp "nhẹ tựa lông hồng, nặng tựa Thái sơn", luyện
thành khinh công và ám khí cao thâm. Không đúng, nếu như huynh tu
luyện kỹ xảo phát ra "Minh khí", với trí tuệ của huynh, đã sớm không cần
thông qua qua hai mạch Nhâm Đốc, có thể vận khí mạch lạc theo hướng
khác rồi.

Thiên Y Cư Sĩ cười nói:

- Cho nên người trong võ lâm thường không hiểu vì sao Vô Tình hoàn

toàn không có nội lực, nhưng lại có thể phát ra ám khí tương đương với
Đường môn, hơn nữa còn có thể luyện thành khinh công gần như sánh
ngang với Truy Mệnh và Thái Bình môn. Đạo lý này giống như một bức
tranh hạng nhất, đứa trẻ ngây thơ sẽ cho rằng nó là phong cảnh thực, người
xem tranh hạng nhất sẽ cho rằng nó còn thực hơn so với phong cảnh trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.