KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 296

mây trôi. Nếu như bây giờ là ban ngày, nhất định là cảnh đẹp "trong mưa
sắc cỏ xanh như nhuộm, trên nước hoa đào đỏ như thiêu". Đáng tiếc bây
giờ là ban đêm. Nhưng ban đêm cũng có chỗ tốt của ban đêm, bóng đêm ôn
nhu như hổ. Ngươi có ngửi thấy mùi thơm kia không, đó là hương thơm
của đêm. Ban ngày nơi này nhất định là hoa nở đầy núi, cho nên đến ban
đêm mới có thể tỏa ra hương thơm ngào ngạt như vậy…

Đường Bảo Ngưu chợt lầu bầu:

- Hổ làm sao biết ôn nhu?

Chu Đại Khối Nhi nói:

- Ngươi chưa từng thấy dáng vẻ con hổ lúc vượt qua khe suối sao?

Ngươi đừng cho rằng con hổ chỉ biết hung bạo, khi nó thấy được một đóa
hoa xinh đẹp, biểu tình cũng rất ôn nhu.

Đường Bảo Ngưu nói:

- Ngươi thật phiền phức.

Chu Đại Khối Nhi cũng nói:

- Ngươi thật là tục nhân.

Đường Bảo Ngưu nói:

- Bây giờ ngươi tới đây là để giết người, chứ không phải ngâm thơ.

Chu Đại Khối Nhi nói:

- Giết người làm thơ hay, thơ hay có thể giết người, làm thơ và giết

người vốn là cùng một chuyện. Giết người mà không hứng thú thì làm sao
giết, chỉ đáng để người ta giết. Một sát nhân thật sự luôn xem giết người
như một chuyện thú vị, thay trời hành đạo. Đấu tranh giữa nhân thế cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.