KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 297

như vậy. Nếu như một người vừa giết vừa chán, vừa đánh vừa sợ, vừa đấu
vừa lo, hắn trời sinh không phải là một kẻ đấu tranh giỏi, không bằng quy
ẩn điền viên, gió mát trăng thanh, để được thư thái an bình một chút.

Đường Bảo Ngưu kinh ngạc:

- Không ngờ ngươi còn có những ý kiến này. Ngươi nghe lén ta nói

chuyện lúc nào thế, lại bắt chước lý luận vĩ đại của ta? Có điều ngươi vẫn
còn chưa học được chỗ tinh túy. Sinh mệnh của ta chính là quyết đấu,
không có quyết đấu cũng không có sinh mệnh. Đời người là những cuộc
quyết chiến lớn nhỏ liên miên, không quyết chiến thì sinh mệnh cũng
không tiến lên, sinh tồn chỉ là một sự đình trệ. Thẩm Hổ Thiền lão đại từng
nói "không long trời lở đất thì trời yên đất lặng, người có năng lực không
đại thành thì đại bại, siêu thoát sinh tử, không bằng chết đi. Ngươi muốn
đánh bại mỗi kẻ địch, trước tiên phải xem mình là địch, chỉ khi đánh bại
chính mình mới có thể đánh bại kẻ địch". Loại cảnh giới chí cao mà huynh
ấy nói, ta đã sớm đạt được, cho nên mới cảm thấy trong lòng tịch mịch.

Chu Đại Khối Nhi lại hết sức kính ngưỡng, hơn nữa cũng cảm thấy áy

náy:

- Xin lỗi, ta không biết ngươi đã từng nói những lời như vậy, vô tình

lại bắt chước lý luận của ngươi, thật xin lỗi!

Đường Bảo Ngưu nhất thời có hảo cảm với hắn, vì vậy liền "hảo tâm"

dạy hắn thêm vài câu:

- Đối phó với kẻ địch, quan trọng nhất là đấu chí, tiếp theo là sát khí,

sau khi giành được thắng lợi mới tính xem có nên giết chết kẻ địch hay
không. Ngươi không có đấu chí thì không thể xông trận, không có sát khí
thì sẽ bị địch giết. Ngươi cứ gió ơi hoa ơi mây ơi trăng ơi như vậy, trong
lòng hoà nhã, làm sao có thể chống địch? Là một đấu sĩ thì phải kiên cường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.