KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 314

Vương Tha Nga cười lớn:

- Chúng ta tiêu diệt Thích Hoa Văn đường giống như Thái Sơn đè đầu,

giết những phái nhỏ hệ nhỏ tổ chức nhỏ này giống như giết chết con kiến.
Ngươi giúp bọn chúng là tự tìm đường chết.

Tát Tinh Hào cũng lớn cười:

- Lại Tiếu Nga, ngươi nên đi trông coi Đào Hoa xã của ngươi đi, xen

vào chuyện người khác không có kết quả tốt đâu. Huống hồ phía ngươi
muốn giúp chỉ là mấy con chuột võ lâm, lại có thể đắc tội với sư tử lão hổ,
không đáng chút nào. Bọn chúng là chuột còn chúng ta mèo, thanh trừ bại
hoại cho giang hồ là chuyện của chúng ta, không phải chuyện của ngươi.
Ngươi cứ ngồi xem chúng ta làm sao đuổi tận giết tuyệt những tên tiểu bối
không biết lượng sức, trốn ở trong hang này đi. Tốt nhất là ngươi giúp
chúng ta đào hố chôn những con chuột này, giành lấy công lớn.

Nghe được lời của bọn họ, Lại Tiếu Nga nở nụ cười.

Trương Thán vĩnh viễn không quên được nụ cười của Lại đại tỷ.

Đó là nụ cười rất khí khái và đàn ông.

- Được, đã như vậy thì chúng ta sẽ giúp con chuột, mèo tới cắn mèo,

chó tới cắn chó, người đến cũng phải cắn cho hắn mấy cái.

Giọng nói như chuông bạc của Lại Tiếu Nga vang lên:

- Ta giúp Thích Hoa Văn đường, đấu với các ngươi.

Tát Tinh Hào và Vương Tha Nga đều rất kinh ngạc:

- Quá ngu ngốc, quá hoang đường, quá không biết tự trọng!

- Tại sao ngươi muốn làm như vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.