KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 312

Trương Thán biến sắc.

Thái Thủy Trạch lại trấn định:

- Hắn không phải gặp kẻ địch, chỉ là không biết lại đạp trúng cái gì rồi.

- Làm sao ngươi biết hắn không gặp nguy hiểm?

- Tiếng hét này giống y như lần trước hắn nhìn thấy một con rắn mối.

Có một số người, bình thường luôn nhát gan sợ sệt, nhưng khi gặp phải đại
địch thật sự, lại có thể dũng mãnh kiên định hơn bất cứ người nào.

- Đúng rồi. Giống như có một số người, bình thường luôn bình tĩnh

trấn định, nhưng khi gặp phải chuyện lớn cần có dũng sắc hào tình, hắn lại
chỉ có thể lấy ra háo sắc tuyệt tình.

Thái Thủy Trạch cười khổ.

Hắn biết Trương Thán vĩnh viễn sẽ không bỏ qua cho hắn.

Có một số người dễ dàng quên đi chuyện mình làm có lỗi với người

khác, đây là loại người hạnh phúc.

Nhưng Thái Thủy Trạch hiển nhiên không phải, bởi vì hắn thường nhớ

được sai lầm của mình.

Có một số người rất khó quên những chuyện có lỗi với người khác, đó

là loại người bất hạnh.

Trương Thán hiển nhiên là một trong số đó.

Ít nhất khi nhớ tới Thái Thủy Trạch trong chiến dịch "Đài Tự Kỳ", hắn

lại nổi giận.

Chiến dịch đó vốn không cần Thất Đạo Toàn Phong ra tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.