KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 311

- Cho nên vừa rồi ngươi mới nhìn kiến.

- Con kiến vĩ đại hơn con người.

- Vĩ đại?

- Bọn chúng đoàn kết hơn con người, hơn nữa lại không bị phân hóa,

bọn chúng không chỉ vĩ đại mà còn mạnh hơn con người.

- Mạnh?

- Mỗi con trong bọn chúng đều có thể nâng những thứ nặng hơn bốn

mươi lần so với chính mình. Còn con người chúng ta, ngoại trừ một số cao
thủ luyện võ có thành tựu, chỉ với năng lực của bản thân thì móng không
sắc bằng hổ, răng không nhọn bằng rắn, ngay cả cánh cũng không có. Con
kiến có khả năng biết trước địa chấn, đất sụp, mưa lớn, hỏa hoạn và sét
đánh, những thứ này chúng ta đều không có.

- Ta lại có một chút.

- Cho nên ta cũng thích quan sát ngươi.

- Nhưng ta lại không thích ngươi. Ta thấy ngươi ích kỷ, gặp chuyện thì

trốn tránh, chỉ mong tự bảo vệ mình. Ngươi để huynh đệ bằng hữu đi trước,
còn ngươi lui ra một bên, dùng nhiệt tình giả để làm vô tình thật, dùng lãnh
khốc hại người để làm trò chơi giúp người. Ta đã nhìn thấu ngươi rồi.

Thái Thủy Trạch cúi thấp đầu xuống:

- Ta không mong sự tha thứ của ngươi.

Sau khi nói xong những lời này, hắn không nói gì nữa.

Lúc này lại vang lên tiếng hét thảm kinh tâm động phách của Chu Đại

Khối Nhi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.