KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 373

Ngọn gió thổi qua cây ngô đồng làm lòng người kinh sợ, tráng sĩ thêm

khổ tâm

Bên ngọn đèn hiu hắt, tiếng con vạc sành gợi nhớ đến áo mùa lạnh

Có ai xem thấy một cuốn sách, chẳng có người đọc để cho mối mọt ăn

nát thành bột

Đêm nay, (khi nghĩ đến cảnh đó) mà thêm đau lòng

Mưa lạnh, mảnh hồn thơm viếng điếu người làm ra sách

Trên nấm mộ mùa thu, tiếng quỷ ngâm nga thơ Bảo gia

Máu hận ngàn năm thấm vào đất và biến thành ngọc đá.>

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.