KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 398

người lại đạt đến mức độ "nước sữa hoà nhau, quấn quýt không rời" như
vậy, cũng là chuyện hiếm khi xảy ra.

Một phần nguyên nhân là vì công lực mà Vô Mộng Nữ tu luyện cũng

rất kỳ dị (mặc dù hắn vẫn không biết nàng là đệ tử của Cửu U Thần Quân ở
Thường sơn).

Hơn nữa, đặc tính và linh cơ của hai người tương tự với nhau, cũng

chiếm một phần nguyên nhân rất lớn.

Ngày thường hắn miệng mồm lanh lợi, thực ra đối với phái nữ cũng đã

sớm ái mộ, tưởng tượng xa vời, nhưng bởi vì hoàn toàn không có kinh
nghiệm về mặt này, cho nên chỉ biết xấu hổ lúng túng, không biết "ra tay"
từ đâu cho tốt.

Vừa rồi "dây dưa" một trận, quả là "quấn quýt không rời", khiến cho

mặt hồ trong lòng Trương Thán cũng nổi lên một chút sóng gợn.

Không chỉ sóng gợn, mà là sóng cả.

- Ngươi muốn làm gì?

Hỏi như vậy rõ ràng là vô lễ, giống như một người lỡ tay làm bể cái

chén, đang hi vọng có người nào đó đốt một phong pháo kêu vang để che
dấu đi.

Vô Mộng Nữ lại bình tĩnh hơn hắn.

- Không làm gì cả. Ta có thể làm gì chứ? Ngươi sợ ta làm gì à?

Nàng thản nhiên cười một tiếng, sau đó dứt khoát ngồi xuống trên

mảnh vỡ của tượng La Hán.

Nàng trúng phải một cước kia cũng không nhẹ, vì vậy lập tức nuốt vào

hai viên thuốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.