KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 459

- Ta không sao cả, sống chết tồn vong của chúng ta không quan trọng,

chỗ Thiên Y Cư Sĩ đang nguy ngập, quốc gia hưng vong mới là chủ yếu.

Đường Bảo Ngưu lại nói:

- Ai nói không quan trọng? Không có bản thân thì làm gì có quốc gia

dân tộc? Một quốc gia lại muốn nhân dân hi sinh vì nó, ta thấy cũng không
phải là quốc gia tốt gì. Thân là triều đình lại luôn bóc lột dân chúng, sớm
nên phản nó thì hơn. Trước tiên phải cố chăm sóc cho mình, sau đó mới có
nhà, mới có nước, mới có dân tộc.

Lúc này Chu Đại Khối Nhi trố mắt nói:

- Chẳng trách ngươi lại là "khấu" (đạo tặc).

Đường Bảo Ngưu nhếch miệng cười:

- Trong thời thế này, làm tặc ít nhất còn có phẩm chất hơn một chút so

với làm quan. Huống hồ chúng ta cướp ác giúp thiện, giết xấu giúp tốt, nếu
không phải do mình lao động đổi lấy, trước giờ đều không lấy một phân.

Chu Đại Khối Nhi năn nỉ hắn:

- Ngươi hãy mau đi giúp Thiên Y Cư Sĩ một tay đi!

Đường Bảo Ngưu gãi gãi đầu nói:

- Nhưng ngài ở đâu?

Chu Đại Khối Nhi vội la lên:

- Nếu quả thật đúng như Cố lão tam nói, Nguyên Thập Tam Hạn đã

đoán trúng, nhất định ngài đang ở khu vực Điềm sơn này, âm thầm trợ giúp
chúng ta. Vừa rồi chúng ta gặp nguy hiểm như vậy mà ngài vẫn không xuất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.