KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 457

- Đúng như Cố Thiết Tam nói, ta chỉ liều chết chống đỡ mà thôi. Lúc

đó ta không thể ngã.

- Ngươi là vì ta.

- Cũng là vì chính ta, vì mọi người chúng ta.

- Ta vẫn luôn xem thường ngươi, cho rằng ngươi chỉ là một tên nhát

gan sợ chuyện, bình thường nhìn thấy một con kỳ nhông cũng kêu gào.

- Ta sợ chuyện, nhưng không nhát gan. Nhìn thấy máu chảy thì sợ đến

tay run, không có nghĩa là vào giây phút sống chết không dám đại khai sát
giới. Điều này giống như một người dễ cười cũng dễ khóc, chưa chắc đã
không có khí phách, không đủ kiên nhẫn. Khóc và cười chỉ nói rõ hắn là
một người hữu tình mà thôi, người hữu tình cũng có thể xương cốt cứng
rắn.

- Đúng, ta có một bằng hữu cũng như vậy, là đầu than đen kia. Hở một

chút là đen miệng đen mặt, dáng vẻ giống như lo lắng việc nước, thực ra
chỉ là thích giận dỗi. Hắn bị đau liền kêu cha gọi mẹ, cầu xin tha thứ,
nhưng khi gặp phải chuyện lớn có thể thà chết không phục.

- Ngươi muốn nói đến Trương Thán?

- Hà, không phải hắn thì trên giang hồ còn có cục than nào?

- Nhưng ngươi nên phát tín hiệu đi.

- Ta đã sớm phát rồi.

- Ồ?

- Lúc ngươi một mình đối phó với hai người bọn chúng, ta tuy bị

thương gần chết, nhưng vẫn có thể làm cái chuyện mười vạn khẩn cấp này
giống như mười một vạn khẩn cấp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.