KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 464

- Lão nạp không ám toán huynh, làm sao có thể kiềm chế được huynh?

Ngày đó ta gần như tàn phế, nếu không nhờ huynh dùng thuốc vốn nghiên
cứu chữa thương cho mình để điều trị, nếu không phải huynh đưa cho ta thẻ
tu hành, từ bỏ hồng trần xuất gia, ta đâu còn có mạng. Ai nói khống chế
huynh không hữu dụng? Trong số bọn chúng có người xuất thân từ chùa ta,
biết rằng Nguyên Thập Tam Hạn suy đoán chỉ cần một nơi xuất hiện đệ tử
bằng hữu của huynh, huynh nhất định sẽ không ở nơi khác mặc cho bọn họ
mạo hiểm, vì vậy chắc chắn sẽ đến nơi này. Lão nạp khống chế huynh, đặt
huynh vào trong tượng phật. Huynh không ra được, Nguyên Thập Tam Hạn
cho rằng mình trúng kế của huynh, quả nhiên đã bỏ đi, chắc là đi đến Hàm
hồ chặn đánh. Như vậy huynh có thể bình yên vô sự, không cần đụng độ
với hắn tại Hàm hồ, cũng không cần quyết chiến sinh tử với hắn tại Điềm
sơn, có thể âm thầm lẻn vào kinh thành, giết chết Thái Kinh, thành công lui
thân, thắng trận đánh này.

Thiên Y Cư Sĩ khẽ nhíu mày.

Y dùng tay ôm ngực, sau đó nói:

- Đây là tính theo mặt tốt, nhưng Nguyên sư đệ không phải là một

người dễ bị lừa gạt.

Lông mày của Lão Lâm rất đắc ý, râu ria cũng rất đắc ý, nếu như y có

tóc, tóc tai chắc hẳn cũng rất đắc ý:

- Cho dù nói thế nào, hắn vẫn đã bị lão nạp lừa gạt.

Thiên Y Cư Sĩ đột nhiên hỏi:

- Huynh có ngửi thấy mùi lạ hay không?

Lão Lâm hòa thượng dùng mũi ngửi ngửi:

- Có người chết, đương nhiên là có mùi hôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.