KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 634

KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG

[LUẬN ANH HÙNG]

Ôn Thụy An

www.dtv-ebook.com

Chương 61: Vi Kích (Vây Đánh)

Núi cao trăng nhỏ, trăng xám lạnh.

Ánh trăng trải dài trên đỉnh núi hoang.

Tảng đá lớn trên đỉnh núi giống như một mặt bình phong, hay một

gian phòng.

Mặt đất thâm trầm, dưới sườn dốc có dòng nước chảy xiết, sâu không

thấy đáy.

Trên đỉnh núi có người, là bốn người.

Bốn người đều cúi đầu. Bọn họ không phải đang nhìn chỉ tay trong

lòng bàn tay của mình giống như Gia Cát tiên sinh, mà là đang nhìn cái
bóng dưới chân mình.

Bọn họ đương nhiên sẽ không vô duyên vô cớ đến nơi núi hoang này

nhìn cái bóng của mình.

Người hay nhìn cái bóng của mình đều là người tịch mịch, bởi vì bọn

họ thậm chí không có người khác để nhìn.

Đây là một ngọn núi tịch mịch, giống như một căn nhà nhỏ độc lập

cách ly khỏi thế gian, trơ trọi ở nơi này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.